(HBĐT) - Dễ đến gần năm nay không thấy Thạch Sanh xuất hiện. Hôm nay tự dưng lại đến nhà Lý Thông. Sau một hồi vồ vập hỏi han “thế à, vậy hả...” anh em lôi hũ rượu cao ngựa bạch ngâm từ hồi nảo, hồi nào ra để hàn huyên.
Sau ba cốc vại “Liên Xô”, Lý Thông mới vạch nước sang năm mới làm ăn cho Thạch Sanh:
- Chú thấy cái tang cao ngựa này thế nào. Cứ gọi là như vâm. Hay là chú tìm học nghề nấu cao ngựa bạch có khi lại hay đấy. Bán chạy ra phết!
Chưa để Lý Thông nói dứt lời, Thạch Sanh đã thẳng thừng tuyên bố:
- Em không nghe theo bác được. Năm nay là năm gì mà bác lại sui em nấu cao ngựa. Bác không sợ Thần Ngựa vật què à. Năm Giáp Ngọ đấy. Lần nào nghe theo bác em cũng bị vạ rồi. Lần này thì xin lỗi bác nhé. Em là em “rứt” khoát...
Lý Thông ra điều là đàn anh không chấp câu nói ngược khí của chú em kết nghĩa, vẫn từ tốn mà rằng:
- Thế chú định làm gì ngoài cái nghề bắn chim, đốn củi hử?
- Bác đừng coi thường em. Em là em chưa định nói, nhưng đã thế này thì em xin “trân trọng thông báo” cho bác tường là em sẽ thực thi nghề “Quần Ngựa”.
- Quần ngựa là cái quái gì hả chú?
Hỉ mũi một lượt, Thạch Sanh có vẻ coi thường sự hiểu biết nông cạn của Lý Thông, rồi hùng hồn giải thích:
- Thế mới hay chả biết ai lạc hậu. Đây là môn thể thao “Quý sờ tộc” đấy bác ạ. Em vào mạng tìm hiểu kỹ rồi, lại mất mươi hôm vào tận miền nam tầm sư học đạo nữa. Tin là sẽ làm được. ở đất mình chưa ai làm đâu. Em mà mở ra, khối nhà giầu ùa đến, sẽ kiếm ăn được bác ạ.
Mặc cho Lý Thông phân tích, nghề này không đơn giản đâu. Nào là phải có chuyên môn nài ngựa, phải có kiến thức về nuôi ngựa, phải biết tính nết, bệnh tật của ngựa, phải có... Nghe sốt cả ruột, Thạch Sanh xua tay:
Bác đừng có gàn “bát sách” nữa. Em đã quyết rồi. Đã làm ăn nhớn thì phải có gan chứ.
Vậy Thạch Sanh y sách làm theo ý mình. Vay vốn ngân hàng, huy động bạn bè, bỏ ra số tiền lớn (phải bằng hai- ba chiếc ô tô của Lý Thông) để đầu tư vào nghề “nài ngựa”... Dễ đến dăm tháng sau, Lý Thông mới đến hỏi thăm, vừa đến cửa đã thấy Thạch Sanh chống nạng ra chào. Sau khi hỏi han mới hay rằng: Do học bập bõm, nóng vội nên đàn ngựa đua của Thạch Sanh con thì ốm, con thì gầy, còn bản thân thì bị con đầu đàn đá cho suýt què, phải đi nhà thương làm thuốc. Thế mới hay, cái gì không tìm hiểu, học hành đến đầu đến đũa thì chỉ rước vạ vào thân.
Thật khổ vậy thay.
Hải Giang
Ngày 19/4, tại Thành phố Hồ Chí Minh, Nhà Xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật phối hợp với Sở Thông tin và Truyền thông Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức giới thiệu hai cuốn sách "Ngàn năm văn hiến quốc gia Việt Nam” và "Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương ở Việt Nam”.