(HBĐT) - Bà cụ Thiện đang trò chuyện với mấy người thân trong nhà thì chị bán hàng rong buổi sáng cứ thập thò, vẫy cụ ra ngoài cửa. Cụ Thiện bước ra ngoài với thái độ hơi bực, khó chịu: - Lúc nãy mua hàng của chị, tôi đã trả tiền đầy đủ rồi lại còn chuyện gì nữa đây? Chị bán hàng rong sẽ sàng:

- Vâng! Đúng là cụ trả con đầy đủ nhưng cụ đã trả nhầm tiền cho con cụ ạ! Đáng lẽ cụ trả cho con tờ 20.000 đồng thôi nhưng cụ lại đưa nhầm cho con tờ 500.000 đồng. Hai tờ giấy bạc này màu sắc giống nhau quá, lúc nãy ngồi bán hàng đầu phố, con đếm lại mớiư phát hiện ra vội vàng mang trả lại cụ đây. Con không dám trả cụ trước mặt người nhà cụ vì con ngại con cháụ lại trách móc cụ thôi, cụ ạ!

 

Cụ Thiện sững sờ cảm động nắm lấy bàn tay chị:

- Tôi cám ơn chị, chị là người thật thà, đáng quý. Nếu gặp phải kẻ tham lam, tôi đã mất tiền rồi. Từ nay hàng sáng, chị đi bán rong, tôi chỉ mua hàng của chị thôi.

 

Người phụ nữ vẻ ngoài lam lũ, nhọc nhằn nhưng đầy phúc hậu đáp:

- Mẹ chồng con dạy rằng: “Việc buôn bán ngoài đời con phải giữ lấy chữ tín, thật thà hơn cha quỷ quái, thật thà là gốc con ạ. Con không được bán thiếu, lấy thừa của người ta làm được như thế là con đã để phúc cho các con, các cháu sau này đấy”. Con luôn thực hiện lời mẹ chồng dạy con thôi cụ ạ.

Cụ Thiện trìu mến nhìn người phụ nữ lao động tảo tần lại gánh hàng rong ruổi theo dọc con phố.

 

                                                                              Văn Song (TTV)

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục