(HBĐT) - Vậy là cái lạnh đầu đông đã về, năm nay mùa đông về muộn hơn. Vẫn biết là sẽ về mà sao vẫn thấy nôn nao nhớ. Lặng lẽ tiễn hương sữa còn sót lại của mùa thu nồng nàn đầy nuối tiếc.

Gió trở mùa hờn dỗi heo may. Sương tan thật mờ, thật chậm cho cúc họa mi rộn ràng nở rưng rưng như những ngày vừa biết nhớ. Những bông cúc họa mi bung rực rỡ. Màu hoa trắng mong manh rung rinh trong lá xanh. Loài hoa giản dị nhưng đẹp đến nao lòng. Tôi hạnh phúc ngắm nhìn những bông hoa nhỏ xinh. Cuối cùng tôi đã không tìm gặp anh. Nụ cười của tôi đã vui tươi, rạng rỡ hẳn lên, chẳng còn nét trầm buồn như trước nữa.Tôi đứng từ xa, ghi lại khoảnh khắc những thiếu nữ bên hoa. Tôi chụp những bông hoa nhỏ mà không có anh ở bên. Tôi bước đi, lấy tay nâng nhẹ những bông cúc họa mi để giấu đi những cảm xúc của mình.

Gió nhẹ làm những cánh hoa rung động như những rung động đầu đời của tôi. Tôi đã giấu đi, chỉ mình tôi biết và có chăng là những bông hoa kia biết nữa. Bức ảnh cũ tôi bọc trong cuốn nhật ký và dán chặt cất tận đấy hòm, vậy mà thỉnh thoảng lại lấy ra ngắm nhìn một chút cho vơi bớt nỗi nhớ anh. Từ sâu thẳm trong tim mình tôi muốn biết lý do tại sao anh lại rời xa mình. Tôi đã xa mùa đông, mùa đông Hà Nội gợi về biết bao nỗi nhớ. Nhớ lần đầu gặp gỡ, nhớ những kỷ niệm bên anh, nhớ những nhành hoa rưng rưng trắng muốt anh dành tặng tôi. Đêm đông, tôi theo anh đi lễ, đêm giáng sinh anh dẫn tôi đến nhà thờ lớn. Anh cầu nguyện còn tôi đứng nghe. Đêm đông, có tiếng hàng rong da diết vọng lại, hương thơm cà phê nồng nàn nơi quán nhỏ phố quen. Tôi nhớ vẻ mặt trầm buồn và ánh mắt anh sáng lấp lánh khi đi bên tôi.

Anh bảo cúc họa mi sẽ không được chú ý nhiều đến thế nếu như không phải vì thời điểm xuất hiện, vào những ngày chớm đông, đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh. Tôi nũng nịu, anh không được giống như vậy đâu, anh đến với em nhưng không được bỏ em khi hết mùa như loài cúc đáng yêu đó nhé. Ngốc ạ, chúng mình yêu nhau làm sao anh bỏ em được. Chỉ như mới hôm qua vậy mà anh vụt qua tôi đúng như mùa hoa nở vậy. Tôi cứ ngẩn ngơ, thẫn thờ. Bao năm tháng trôi qua, bao mùa đông lại về, cúc họa mi vẫn nở, chỉ anh là không còn bên tôi.

Chiều nay, mẹ đã ôm tôi vào lòng. Sao tôi cứ ôm nỗi buồn của mình mà không biết rằng mẹ đang rất buồn và lo lắng cho tôi. Tôi nhìn sâu và mắt mẹ, những nếp nhăn xếp dày và hằn sâu hơn. Đã năm năm rồi, tôi cứ lặng lẽ trầm tư với trái tim buốt giá. Mẹ biết tôi buồn nhưng tôi đã không quan tâm tới nỗi buồn của mẹ. Tôi cứ gặm nhấm nỗi buồn và khép kín lòng mình mà không quan tâm tới những người xung quanh. Thì ra tôi vẫn là bé con của mẹ năm nào, thổn thức khóc òa trong vòng tay mẹ. Đừng ôm giữ mãi những thứ không thuộc về mình, con sẽ đau khổ và buốt giá trong tim con ạ. Con hãy nhìn xem, cúc họa mi đã nở khi gió đông về. Mạnh mẽ biết bao. Tôi đã xa mùa đông Hà Nội, xa con phố nhỏ, xa những ngọn gió Hà thành để tôi lạc lối trong chiều đông lá đỏ. Về với vùng trời của riêng tôi, tôi trồng và cây đã nở những bông hoa trắng ngần, từ giữa cánh trắng tỏa nhị vàng như mặt trời nhỏ vàng tươi. Trở lại Hà Nội ngày đầu đông, tôi đã bình yên trở lại. Một ngày tuyệt đẹp với nắng hanh vàng, trời xanh, gió se lạnh. Trên con phố quen, tôi gặp các thiếu nữ làm duyên với tấm khăn quàng mỏng, chiếc áo ấm đầu mùa khi ra đường. Tôi gặp lại hình bóng của mình khi xưa, cũng là lúc cả phố phường được cúc họa mi tô điểm. Tôi yêu mùa đông, yêu những hoa cúc trắng mỏng manh và tinh tế. Tôi đã trở về với mẹ, mẹ vẫn bảo tôi giống như bông hoa này, hoa cúc trắng là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm ước mơ và hy vọng của mẹ.

Vũ Lệ Ngân Hương

(Trung tâm GDTX Tứ Kỳ, Hải Dương)


Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục