(HBĐT) - Mới tang tảng sáng, bà Mây- quán nước đầu ngõ vừa mới bê cái bàn ra đã thấy "sịch” cái trước mặt. Anh Phán làm ở công ty X., ngày nghỉ đi đâu mà sớm thế…


- U ơi, khổ lắm. Đi ăn đầy tháng đứa cháu gọi mình là ông trẻ ở trong quê. Nửa đêm qua, chuông điện thoại reo inh ỏi, sợ có chuyện gì trong quê, ai dè "được mời” cỗ. Thằng cháu khoe là đã dựng xong phông bạt, bàn ghế và mổ xong mấy con lợn "còi” rồi. Chú về chỉ có chén thôi, chẳng phải động chân, động tay gì…

-Thì về đi, có sao - bà Mây góp chuyện.

- Vâng… Vâng… Không đi thì họ hang trách móc mà đi - về thì nguyên trên đường đã 100 km rồi… Đúng là "ăn một bát cháo”… Đã thế còn phải chuẩn bị quà cáp nữa chứ, cỗ bàn "mở rộng”! ôi mệt!

- Bà Mây cười ra chiều thông cảm và nhắc khẽ: Đường dài, uống rượu vừa thôi nhé…

Cuối năm, đúng là "mùa ăn” nở rộ nên cái đống phong bì bà bán chạy veo veo. 
Cứ thấy khách đến, ngồi uống nước nhẫn nha một chút và khi đứng dậy, y như rằng kèm theo câu cửa miệng: Bán cho con mấy cái phong bì. Thôi như cái chuyện đám cưới, đám giỗ… không đừng được đã đành, còn bao vụ liên hoan, ăn uống theo nhiều góc độ khác nhau cũng nhiều không kể xiết. 

Như hôm nọ, cậu H. đến đây uống nước với vẻ tâm trạng lắm. Có vẻ như trượt lô đề, xổ số hay sao ấy. Hờ hững uống nước, hờ hững lấy tiền trả và cả hờ hững khi nhét tiền vào các phong bì. Bà gợi chuyện:

- Gì mà nghiêm trọng thế?

- Vâng, cháu đi dự liên hoan "khao” bằng thạc sĩ của anh trưởng phòng sở nọ cô ạ.

- Được mời khao thì sướng quá còn gì!!!

- Vâng. Sướng, được mời mà   méo cả mặt đấy. Vác mồm đi ăn suông à? "Họ” mời cũng khá tinh tế, ý nhị nhưng mình phải đọc vị được chứ. Đã thế, mấy ông bạn cùng phòng đang đi công tác không về được cũng gửi gắm, nhờ vả nên vẹt hết tháng lương rồi….

- Sao vẽ chuyện thế ?

- Vâng. Ai cũng thấy thế nhưng vẫn phải vào guồng. Nghe nói, tiệc được đặt ở "Res-tau-răn” đẳng cấp lắm. Cũng 10 - 15 mâm đấy…

Nghe nói tuần sau anh ấy về quê "khao” tiếp. "Vinh quy bái tổ mà”…

Nhìn dáng vẻ không vui của anh thanh niên nọ, bà Mây khẽ lắc đầu và lẩm bẩm: "Phú quý sinh lễ nghĩa”. Bày đặt ăn uống phong bao, phong bì. Ngán ngẩm quá!


Bùi Huy

Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục