(HBĐT) - Được trở về mảnh vườn của tuổi thơ trong tháng giêng, hai… quả là điều thật thú vị. Hương sắc cũ vẫn còn đâu đây, khi mùa xuân vừa dạo bước qua trên những cành đào, cành mai từng rực rỡ sắc hồng, sắc vàng. Còn mùa này, ngợp lên trong mắt là màu lá non tơ mới nhú của muôn cây trong mùa lá mới. Thiên nhiên thật kỳ diệu, thiên nhiên luôn đem đến cho mọi người những bất ngờ và những cảm xúc tươi mới, bất tận…


Bên trái vườn, dưới gốc cây sấu già, người bà trên 90 tuổi mỉm cười bâng quơ nhìn đám trẻ lau nhau chơi trò đuổi bắt quanh những hàng cây. Ngày nghỉ, chúng được thỏa sức đùa nghịch, tung tăng dưới những lối đi rợp nắng, hòa vào màu xanh non tơ của cây lá mới. Trước Tết, cây lộc vừng cổ thụ trụi lá, giờ là tầng tầng những chồi non, lộc biếc. Ký ức tuổi thơ như ùa về…

Khu vườn ven chân đồi, ngày nhỏ kín rợp sim, mua, lau lách. Vào những trưa, chiều, sau những ngày làm đồng, bừa cấy, ông và cha chung sức khai khẩn… Những hố trồng cây sâu ngập đầu đứa trẻ 6 - 7 tuổi trở thành "trận địa” chơi trò đánh trận giả. Rồi những cây sấu, bưởi, ổi, chanh, mận… được cha cần mẫn trồng và chăm sóc. Và cả những cây hải đường, lộc vừng cũng được trồng tỉa ven bờ suối. Những buổi chiều thấy mẹ, cha gánh nước từ suối lên, đám trẻ cũng tham gia dù chỉ là những gầu nước bé xíu. Những bàn chân trần thơ dại xen những bàn chân thô ráp, nhọc nhằn. Những tiếng cười, tiếng nói và ánh mắt hồ hởi của cha, của ông khi những cây nhỏ bén rễ, nhú lá mới nơi đất mới. 

Những lứa quả đầu tiên, ông dành những quả ngon, đẹp dâng lên bàn thờ tiên tổ. Mỗi mùa, mỗi loại quả, đám trẻ rúc rích trẩy hái. Mùa sấu, mùa ổi, hồng xiêm chín…, khu vườn dâng ngập mùi thơm. Những buổi chiều giúp cha mẹ đi chăn trâu, đám trẻ luôn có những quả ổi ngon lành, bắt mắt… Mùa lá mới… những chồi non tươi mới như vươn về dòng suối mát, để rồi vào giữa năm, những dây hoa thắm đỏ lại rủ xuống soi mình duyên dáng, lộng lẫy. Mùa này, cây chanh, cây bưởi cũng lấp ló những nụ hoa tím, hoa trắng trong vòm lá biếc. Một không gian yên bình, bất tận. Có lúc nghe thấy cả những tiếng cánh ong bay, tiếng chim tí tách trên từng tầng lá…

Hình ảnh đó theo suốt những năm tháng tuổi hoa niên, cùng những năm tháng tuổi trẻ vào đời… Mỗi loại cây, mỗi cây trồng đều in dấu của ông, của cha. Và ông thì đã xa khuất về phía chân trời… Nhưng mỗi tán lá, hàng cây như nhắc nhở, lưu giữ hình ảnh thân thương cùng năm tháng.

Rồi cũng đến lúc tạm biệt mảnh vườn tuổi thơ trở về con phố thân quen bên dòng sông hiền hòa xanh biếc. Lại gặp cả một trời chồi non, lộc biếc. Thật tuyệt, hàng cây ban của núi rừng Tây Bắc vẫn ẩn giấu trong vòm lá những bông hoa tím, hoa trắng tinh khiết, e ấp dưới nắng vàng. Hàng sấu xanh mướt bên đường mới ngoại vi bờ sông. Mỗi sáng, mỗi chiều, dòng người đi bộ, đạp xe tập thể dục bước dưới những cành lá… Thiên nhiên gieo vào lòng người những thanh âm tươi vui, náo nức từ sắc màu lá bàng, lá sấu. Phía trước ngôi nhà ở đầu phố, 2 ông cháu nhà ai đang cùng nhau tưới nước cho những cây non tơ đang mơn mởn lớn. Lao xao tiếng lá, xôn xao tiếng nói, tiếng cười trong nắng chiều nhập nhoạng. Một hình ảnh quen thuộc mà ấm áp xiết bao trong mùa lá mới.

                                                                Tản văn của Bùi Huy


Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục