(HBĐT) - Lâu lâu rồi, chị H. mới nhận được điện thoại từ quê ra. Ông ngoại gọi chúc mừng và hỏi han chuyện nhập học của các cháu. Nhà chị năm nay cũng nhiều chuyện vui liên quan đến học hành của các cháu: Đứa lớn có điểm thi khá cao trong kỳ thi tốt nghiệp THPT vừa qua, khả năng đỗ là chắc chắn, vấn đề là chọn trường nào cho phù hợp; còn thằng thứ 2 thi đỗ vào trường THPT danh giá của tỉnh. Sau một hồi, trò chuyện về các ngành, trường mà cháu đã đăng ký, ông ngoại các cháu bâng quơ:


- Giờ các cháu đi học, cũng nhiều cái lo quá. Dịch Covid-19 thì cứ rình rập đâu đó… Bố thấy lo như hồi các con còn nhỏ đi học thời đi sơ tán, tránh máy bay Mỹ ấy. Mỗi lần các con đi học, chiều thấy các con lành lặn trở về bố mẹ mới thở phào nhẹ nhõm… Giờ đọc báo, xem tivi, dịch Covid-19 hoành hành thế, cứ nghĩ đến bọn trẻ con là thấy lo, không biết chúng nó có biết mà chủ động phòng tránh dịch không. Hà Nội đang nóng thế, liệu con bé có nhập học được không? Con phải bảo ban chúng nó nhé…

Ừ, hồi Mỹ ném bom đánh phá miền Bắc, mỗi sáng dậy, bố mẹ chuẩn bị nào mũ rơm, nắm cơm nhỏ, bông băng, thuốc đỏ… Rồi bao lời dặn dò về kỹ năng xuống hầm hào khi có máy bay, cách thức tự băng bó khi bị thương; cách rời lớp khi nhà cháy, nhà sập… Ôi, thời nào, tấm lòng bố mẹ cũng lo lắng bao điều cho con. Giờ lại nghĩ đến các cháu…

Thấy ông lo quá, chị nói át đi cho đỡ căng thẳng: Các cháu giờ nắm bắt thông tin nhanh lắm ông à. Có rất nhiều kênh: Qua đài báo, thầy cô, qua loa phường… biết thế nào là "5 K”, nên các cháu không chủ quan đâu. Ông không phải lo đâu ạ… Vợ chồng con vẫn thường xuyên nhắc nhở, khuyên dặn các cháu hàng ngày… Rồi còn chuẩn bị đủ các loại cho chúng nào khẩu trang, nước súc miệng sát khuẩn, nước xịt tay, rồi bình nước cá nhân… Đi học là đi học, không tụ tập quán xá, quán nọ, nhà hàng kia… Các nhà trường đều khử khuẩn, có bộ phận y tế cùng đồng hành. Ông yên tâm nhé…

Nói thế cho ông đỡ lo, chứ câu chuyện phòng, chống Covid-19 nóng từng ngày trên các phương tiện thông tin đại chúng và trong mỗi gia đình. Không ngày nào cả nhà không bàn luận về tình hình phòng, chống dịch. Ngoài Bắc này còn đỡ, chứ miền Nam… thành phố Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai… Số ca mắc hàng ngày đều trên 10.000; số tử vong cũng 3 con số. Lo lắm chứ, chúng nó đang tuổi ăn tuổi học, giờ con đường đến trường cũng phải đề phòng, lường bao cơ sự. Mấy năm nay, đã không có buổi khai giảng theo đúng nghĩa; năm học vừa rồi cũng thay đổi nhiều phương thức học hành; thiệt thòi lắm chứ. Học trực tuyến là giải pháp tốt, nhưng sao cho bằng học trực tiếp được. Các con cũng bị ảnh hưởng so với những năm chưa có dịch Covid-19…, nhất là các cháu cuối cấp. Nhưng suy cho cùng, chỗ mình đây còn may mắn hơn các bạn ở vùng dịch… Cách ly, phong tỏa, chưa kể phải đối diện với cả hiểm nguy, thậm chí cả cái chết… Ngày trước, vào mỗi năm học, nơi này, nơi khác chỉ lo lắng về cơ sở trường lớp, việc "3 đủ” đối với học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, vùng có thiên tai, lũ bão, lở đất, an toàn giao thông. Đôi khi, "lăn tăn” lắm cũng chỉ là chuyện đóng góp đầu năm… Năm nay, những chuyện đó lại thấy bình thường. Tâm điểm của mỗi gia đình là chuyện phòng dịch Covid-19 đang hồi nóng… Việc đi học, đến trường của con có an toàn? Không phải là dịch thông thường, cả thế giới đã phải đối diện: Dịch bệnh, hao tài tốn của, mất người… chứ chẳng chơi… Cũng mừng, qua những năm tháng có dịch, các con cũng vững vàng và trưởng thành hơn; biết tham gia cùng gia đình các hoạt động thiện nguyện…

Không quá lo lắng, hoang mang bởi tác động tiêu cực của dịch Covid-19, nhưng cũng không thể quá lạc quan thái quá đến mức chủ quan, kinh địch. Cả thế giới, cả nước đang căng mình chống dịch… Vì thế, góc độ mỗi gia đình cũng phải vào cuộc bằng những việc làm cụ thể nhất. Cùng gia đình, xã hội chăm lo, chuẩn bị và định hướng cho con "Con đường đến trường” an toàn nhất có thể.

Bùi Huy

Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục