Cầm ly bia ngập ngừng, anh bâng quơ:
- Ừm… Lâu lâu, đi hội khóa, họp lớp cũng vui. Một dịp để mình làm mới mình, "đổi gió” để tiếp tục cho chặng đường phía trước. Cần lắm chứ. Gặp lại thầy cô, bạn bè một thời trong sáng, tinh khôi… Nhưng tôi cũng thấy ức chế khi gặp một số "chiến hữu” lởm khởm. Chả hiểu sao họ lại cho mình cái quyền ấy…
Thôi "hạ hỏa” đi, nghĩ chuyện vui thôi. Nhưng rồi vẫn không ngăn được dòng cảm xúc của anh, phải kể ra mới đỡ ấm ức trong lòng. Như chuyện mấy "VIP” tặng quà cho nhà trường mà thuê hẳn một ê-kíp truyền thông, tuyên truyền rùm beng trên mạng xã hội. Rồi câu chuyện người thành đạt, giàu có và người còn khó khăn lại bị đẩy lên theo hai chiều hướng cao quá, khiến một số bạn tham gia e ngại. Còn đây là chuyện liên quan đến anh X. Đấy, như ông bạn cùng khóa với anh X., quen biết sơ sơ từ ngày học THPT, lúc cùng làm ở thành phố này cũng giáp mặt mấy lần. Vừa rồi, nghe nói mới được thăng hàm ở đơn vị nọ. Họp lớp, gặp nhau, thăm hỏi, khi biết anh X. là một doanh nhân làm ăn tạm ổn đã có lời đề nghị… hơi thiếu khiếm nhã: Tôi đang làm nhà, ông ủng hộ tôi 3 tấn xi măng. Anh X. hỏi lại: Ông định vay tôi có từng ấy thôi à? Bạn kia hồn nhiên: Vay mượn gì, ông là doanh nhân, ông "phẩy” ủng hộ tôi đáng bao… Ở vị trí của tôi, cũng "kêu gọi” được khá rồi. Ông không đồng ý, tôi vẫn có… Nếu ông "hợp tác” kiểu đó, ông là bạn tôi, ông cũng có lợi trên đường làm ăn… Tôi có nhiều mối quan hệ lắm, trên dưới, ngang bằng… Tôi đều có tiếng nói…
- Nghe xong buồn quá ông ạ. Anh ta lại cho mình cái quyền bắt buộc người khác phải "cung phụng” cho mình như vậy đấy. Tôi làm ăn chân chính, đàng hoàng, hà cớ gì mà bắt bẻ tôi. Đã thế còn khoe là nhiều người muốn "ủng hộ” bằng vật liệu kiểu đó, xếp hàng còn chưa đến lượt… Người cái cầu thang, người cái cột chịu lực. Ông đã là gì mà sang chảnh kiểu đó… Nghe nói thế tôi ù hết cả tai lảng ra bàn khác để làm cốc bia cho lành…
Anh X. đâu phải là người hẹp hòi. Quỹ lớp, quỹ khu, vận động ủng hộ đồng bào gặp lũ bão, "Ngày vì người nghèo”… bao giờ anh cũng đóng góp gấp 3, gấp 4 người khác chứ có chắc lép gì. Mà anh cũng lẳng lặng làm chứ chẳng muốn bác trưởng khu nêu gương. Có lần tổ nọ có đoạn đường cần làm cho phẳng phiu, anh cũng ủng hộ vật liệu…
Nhưng nay, nghe anh phản ứng với cách "kêu gọi quyên góp” kiểu như anh bạn kia, lại thấy thêm "chất chơi” đàng hoàng của anh. Thảo nào, các bạn cùng lớp lúc nào cũng quý mến, tin cậy. Có việc gì cũng xin được tư vấn, góp ý.
Bùi Huy