(HBĐT) - Chiều hè, tôi muốn được đứng trên bờ đê chạy theo con sông hiền hòa quê tôi để hóng gió. Những cơn gió mát rượi từ dưới lòng sông thổi lên quyện với hương thơm nồng của cánh đồng lúa chín.


Tôi thấy mình nhỏ nhoi, bé bỏng giữa trập trùng những đợt sóng lúa vàng ngút mắt. Muôn ngàn bông lúa uốn cong trĩu nặng đang xô nhau như bầy trẻ con nô đùa trên bãi cát vàng. Lá lúa sắc nhọn như những lưỡi mác vươn cao trong tư thế chờ đợi. Tôi đắm chìm trong không gian bao la thơm dịu. Thì ra, hương sen ở cuối bãi cũng hoà theo gió tụ về chỗ tôi. Chao ôi là khoan khoái! Nghe âm vang đâu đây vi vu tiếng sáo diều của mục đồng đang thảnh thơi bay cao với lên mảnh trăng cong mọc sớm.

Nhưng phải bắt đầu vào mùa hạ bằng tiếng chim tu hú, rền rĩ tiếng ve và rộn rã tiếng chim gọi nhau. Mọi vật xôn xao ngay từ tinh mơ, khi ông mặt trời còn ngái ngủ. Gà trong các xóm thi nhau gáy râm ran, bếp nhà lập loè đỏ lửa nấu cơm chuẩn bị ra đồng. Chẳng mấy chốc, trời sáng hẳn. Lũ lợn trong chuồng nghe tiếng bước chân nhộn nhịp trên các ngõ xóm cũng rít ầm lên vui miệng.

Bao trùm trong không gian làng quê tôi mùa này toàn là màu vàng. Những tia nắng sớm hiếu động đang nhảy nhót khắp nơi. Mấy chùm hoa mướp đã thức dậy trò chuyện cùng nhau từ khi nào tôi cũng không rõ. Dưới giàn mướp là sân rơm vàng mượt bao quanh sân thóc vàng óng. Lũ gà con cũng lăng xăng đuổi nhau bên dậu cúc tần trước ngõ. Trong vườn, những tàu lá chuối cũng được nắng rải đầy sợi vàng lóng lánh.

Mặt trời đứng bóng.

Trong bữa cơm trưa, dưới bóng mát của cây hồng xiêm xoè tán rộng, bà nội tôi đã nấu xong nồi canh cua đồng thơm nồng hoa lý ăn lẫn cà muối, tất nhiên chẳng phải tả cũng biết là hương vị ngon đến mức nào. Lúc này, những vườn vải quê tôi cũng bắt đầu trổ mã khoác lên mình màu đỏ sậm khoe vàng với nắng. Tiếng máy tuốt lúa dồn dập. Thóc vàng ràn rạt tuôn chảy như một dòng suối vàng lẫn trong từng giọt mồ hôi rơi xuống như những quả mồng tơi chín mọng thấm ướt đầy lưng áo.

Quê tôi đã thực sự vào mùa với rực rỡ sắc vàng, rộn rã thanh âm và hương thơm quyến rũ ngày mùa. Đường làng thơm ngọt rơm mới. Sân nhà vàng ươm thóc. Những buổi chiều, gió vẫn mát rượi đẩy màu vàng thăng hoa trong gió và nắng chiều. Tôi như sắp bay lên với cánh diều và tiếng sáo đang hoà lẫn trong đám mây bạc trên kia. Tôi thấy tất cả đều lóng lánh sắc vàng rực rỡ.

Lê-vi-tan từng có bức tranh nổi tiếng "Mùa thu vàng”. Tôi cứ nghĩ, nếu là hoạ sĩ tôi cũng sẽ vẽ một kiệt tác về mùa hạ vàng khi quê tôi bắt đầu vào mùa. ấy là ngày xưa tôi cứ nghĩ như vậy và cho đến tận hôm nay, tôi vẫn muốn lắng nghe để được sống trong thanh sắc của mùa vàng, nhớ nao lòng vị bát canh cua đồng thơm nồng hoa lý của bà nội tôi.


                                                                  Tản văn của Vũ Lệ Ngân Hương

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục