(HBĐT) - Đêm nay, ngày tình yêu trên biển đảo trăng vàng rực sáng và anh đã ra đây bảo vệ biển đảo quê hương.
Trăng mênh mông trên biển lấp lánh ánh vàng. Biển đêm nay - đêm tình yêu cũng dịu dàng, hiền lành. Sóng lăn tăn theo lời gọi nhẹ của biển nối đuôi nhau xô vào bờ cát trắng.
Anh lính biển, dưới bóng cây phong ba, cầm chắc tay súng, nhìn ra xa xăm. Bầu trời đêm nay cũng trong xanh, trăng như chiếc mâm vàng vừa nhô lên mặt biển. Anh lính biển, lần đầu tiên rời đất liền nhớ về quê, nhớ về người yêu. Cô giáo Hà đang ngày đêm bên đàn em nhỏ. Anh làm nhiệm vụ bảo vệ quê hương, biển đảo, tranh thủ lúc sóng yên, biển lặng anh bấm máy về cho người yêu trong đêm tình yêu. Anh nhỏ nhẹ, thân thương:
- Hôm nay ngày tình yêu, anh gửi về em tấm lòng yêu thương, chúc em mọi điều tốt lành. Anh gửi em bông hồng gọi là chút tình của người lính biển.
Cô giáo Hà xúc động chưa kịp nói gì thì anh đã tắt máy. Cô nghe tiếng anh như nghe tiếng lòng, cô rạo rực. Đang suy ngẫm, cô nghe tiếng máy rồi tiếng gọi.
- Chị Hà ơi! Em Hương đây!
Hà ra đầu cổng, chưa kịp hỏi thì cô em gái anh lính biển đã thỏ thẻ:
- Anh từ đảo nhắn tin về nhờ em đưa đến tặng chị bông hồng nhung nhân ngày tình yêu.
Hà cảm động, lòng rưng rưng tưởng như đang đối diện với người yêu, với bao lời yêu thương. Trăng đêm nay, đêm tình yêu ở quê cũng lấp lánh ánh vàng, cô thấy mình hạnh phúc. Dưới ánh trăng cô nở nụ cười bên bông hồng của anh lính biển.
Văn song (TTV)