(HBĐT) - Từ thành phố Vinh đi theo QL46 khoảng 15 km là tới làng Sen - Kim Liên quê nội của Bác. Lòng những bồi hồi xúc động. Năm nay là năm 2020 - kỷ niệm 130 năm ngày sinh của Người.

Nhìn từ xa, làng Sen vẫn rợp bóng tre xanh. Về làng Sen gặp những gương mặt dù lạ ngỡ là quen thân, bởi những con người mộc mạc, chân tình mà suy ngẫm:

Trưa hè gió thổi bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn
Chính trong sỏi đá đất cằn
Nên yêu thương mới sâu đằm đó em.

Trên cánh đồng làng Sen mùa này xanh tươi ngô, khoai, lạc. Xa xa, trên đỉnh Đụn Sơn sừng sững soi bóng trên dòng sông Lam. Dưới chân núi là đền thờ Vua Mai Hắc Đế - người tù trưởng của thế kỷ thứ VII chống quân đô hộ nhà Đường, đã oanh liệt tuẫn tiết nơi đây. Qua cánh đồng là nhà chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu. 

Về làng Sen quê hương vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc, nơi đây rất tự hào vẫn giữ được cốt cách người xứ Nghệ, hay làm, ham học, thẳng thắn, thủy chung, ngữ điệu âm vang sang sảng.

Về làng Sen, tháng 5 mọi người hối hả, cờ sao rợp xóm làng, bà con làng Sen tự hào trân trọng, Bác đã 3 lần gửi điện, 2 lần về thăm quê. Lần thứ nhất ngày 16/6/1957, lần thứ hai ngày 9/12/1961. 

Về làng Sen hôm nay, khu di tích được mở rộng nhưng vẫn ngôi nhà gianh đơn sơ, bàn thờ đơn sơ ngày đêm được thắp hương tưởng nhớ những người đã khuất. Trong nhà vẫn khung cửi dệt vải và chiếc võng gai đã qua bao năm tháng thăng trầm, vẫn mãi còn đó hơi ấm của Người. Láng giềng của nhà Bác thuở thiếu thời nay được phục dựng lại ngôi nhà tranh, hàng rào râm bụt của cố Vương Hoàng Mỹ và cố Hoàng Xuân Tiện. Xanh xanh dãy cúc tần từ cổng tre vào sân đất, vượt lên cây mít, ngọn cau.

Năm nay, làng Sen cùng cả nước vừa vượt qua cơn đại dịch Covid-19 một cách gian lao, nhọc nhằn, với quyết tâm của toàn Đảng, toàn dân. Kỷ niệm 130 năm ngày sinh của Người, làng Sen đã bước vào thời kỳ tưng bừng - xóm làng sạch sẽ khang trang, cờ đỏ, băng rôn, biểu ngữ được căng treo khắp làng, ngõ xóm.

Khách khắp nơi về làng Sen có hạn chế sau dịch Covid-19 nhưng vẫn đông. Có bà má từ Cà Mau hơn 80 tuổi, được đồng đội, con cháu đưa ra quê Bác. Ước mơ của má, đứng bên chiếc võng gai trong gian nhà tranh đơn sơ của Bác, má ôm lấy chiếc võng mà không cầm được nước mắt.

Trong tĩnh lặng, mọi người xúc động nghe bài hát phát ra nhỏ nhẹ, rành mạch: "Đi khắp phương trời vẫn nhớ tới quê hương/ Người về đây thăm Hoàng Trù quê mẹ và làng Sen quê cha.../ Gặp lại tiếng thoi mẹ ngồi dệt vải/ Gặp lại giọng trầm đêm trăng cha đọc thơ/ Gặp lại tuổi thơ đi nghe hát ơ đò đưa...” của nhạc sĩ Thuận Yến.

Giọng hát nhẹ nhàng, thấm đượm lòng người, mọi người xúc động...

Người đi xa đã hơn 50 năm, nhưng về làng Sen thấy như mọi thứ quanh ta vẫn mang hơi ấm của Người.

Đoàn người hành hương ra về trong lòng vẫn mang một   tình cảm:

Ra về, ngoảnh lại làng Sen
Bâng khuâng nhớ Bác, đinh ninh lời thề.

Văn song 

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục