(HBĐT) - Chuông đồng hồ nổi nhạc, chị Vân giật mình, đã 10 giờ đêm rồi cơ à. Sao hôm nay thời gian trôi nhanh thế, mà giờ này Phong vẫn chưa về. Mai xuống nhập trường rồi, không về mà sắp xếp đồ dùng, sách vở, sáng mai lại cuống lên, con với chả cái chỉ được nết ham chơi - Chị Vân đi ra đi vào vẻ số ruột. Mãi gần 12 giờ đêm, Phong mới về, chị nhắc nhẹ con:

- Mai con đi rồi, chơi bời gì cũng phải biết đường về chứ muộn thế này mai có biết đường dậy không.

Phong  đặt túi quà lên bàn, lòng ngập tràn niềm vui chia sẻ cùng mẹ:

- Hôm nay, chúng con tập trung ở nhà cô chủ nhiệm liên hoan chia tay, cô nhắc nhở chúng con nhiều điều nhưng con nhớ nhất câu: “ Đường tương lai còn dài, cô kỳ vọng ở các em”.

Chị Vân đến ngồi bên cạnh Phong thủ thỉ:

- 12 năm đèn sách, nay con đã trưởng thành, công ơn thầy, cô không thể kể hết. Cô cần mẫn cầm tay con nắn nót từng nét chữ đầu tiên trong đời, dạy con học những điều hay, biết yêu bạn, kính thầy, có hiếu với ông bà, cha mẹ... Con học hành được như ngày hôm nay là nhờ công ơn thầy, cô đấy. Con phải ghi lòng tạc dạ câu: Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.

Chị Vân nắm tay con chia sẻ niềm hạnh phúc mà bấy lâu nay chị âm thầm mong ước: Ngày mai, con được ngồi trên giảng đường đại học, con phải cố gắng học tập cho tốt nhé, vì đây là cái mốc quan trọng trong cuộc đời sự nghiệp của con. Mẹ luôn mong những đứa con của mẹ không phải vất vả, lam lũ như cuộc đời của bố mẹ. Nuôi con khôn lớn, cho con đi học chỉ mong con thoát khỏi cảnh đồng ruộng... Tất cả những gì mẹ mong muốn chỉ thế thôi, mẹ không mong gì cho mình cả. Cuộc sống muôn màu, mỗi người sống trong hoàn cảnh riêng, con phải biết đặt hoàn cảnh của gia đình mình vào cuộc sống hiện tại để biết chịu đựng và vươn lên con ạ. Hoàn cảnh gia đình mình làm nông nghiệp, được mùa may chăng mới đủ ăn. Đồng tiền bố mẹ kiếm ra phải đổi bằng mồ hôi và cả nước mắt mới có được, con phải có kế hoạch chi tiêu hợp lý. Tu chí học hành, cuộc đời sẽ đền đáp cho con những điều tốt đẹp. 

Đã quá canh hai, Phong vẫn không thể chợp mắt được, những lời cô dặn dò, những lời mẹ dạy bảo cứ quẩn quanh trong giấc ngủ chưa tròn của Phong. Ngày mai xa bố mẹ, xa các em, xa thầy, cô giáo, xa mái trường thân yêu, xa mùi hoa sữa nồng nàn nơi ngõ phố... Cuộc đời đã sang trang, Phong nguyện sẽ học tập thật giỏi để đền đáp ơn   sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, công dạy dỗ của thầy, cô.

 

                                                                           Ngọc Anh

Các tin khác


Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục