(HBĐT) -Mới mồng 6 Tết mà nhà bà M.M đã có "tiếng chì tiếng bấc”. Mọi khi, chỉ nghe tiếng bà M.M "quán triệt” chồng con thôi. Nay lại nghe tiếng người này, người kia… râm ran, trầm bổng… Hôm sau, cô con dâu cả mau miệng với bạn, thành ra cả xóm biết hết nội tình. Chung quy cũng chỉ liên quan đến chuyện hành lễ đầu năm của gia đình.

Trước Tết, bà mẹ chồng đã lên một kế hoạch chi tiết cho việc hành lễ đầu năm, dù rằng nhiều năm nay, ông chồng và các con góp ý đủ lời. Nhìn dằng dặc các điểm đến là đình, chùa, đền, phủ sẽ phải dâng lễ và các mục đầu việc mà ông và con trai, con dâu phải chuẩn bị, ông sững người thảng thốt: "Sao khủng thế này, riêng tháng giêng có 8 lễ cơ à, sức đâu mà đi, ai khuân vác cho bà? Còn các tháng sau nữa… Dày đặc”. Lúc này, bà mới cất lời: "Có thờ có thiêng, có kiêng có lành; nhóm bạn chúng tôi đã sẵn sàng thuê xe, đặt chỗ, tìm người đội lễ, sắp xếp lịch trình tăm tắp đến từng giờ đẹp… "O-đơ” hết rồi. Ông và con N. (con dâu) cứ chuẩn bị sức khỏe, thời gian là lên đường… Ông có muốn nhà này làm ăn tấn tới không? Có muốn năm nay con dâu sinh "lợn vàng” không? Có muốn công ty của con trai vươn lên "tốp” không… Ông là cạn nghĩ lắm. Ông lên mạng, lên "phây-búc” mà xem đám bạn tôi. Họ lễ to, lễ nhỏ mà gia đình đều "tín”, ủng hộ ghê lắm. Nói cho ông biết, đi lễ đầu năm mà "lăn tăn”, tính thiệt hơn là Ngài không "độ” cho đâu”…

Ông cũng chẳng vừa: Tôi đâu tính toán với ai. 5 năm nay, sau Tết cả nhà này cứ như có đám, tất bật chạy ngược, chạy xuôi theo sự chỉ đạo của bà mua sắm lễ, rồi theo bà theo hết Bắc - Trung - Nam… Khổ lắm. Tín hay không do lòng mình thôi. Bà bày vẽ quá mức. Năm nay, tôi không "tháp tùng” bà đâu. Để con trai bà nghỉ việc mà đi hầu…

Bà M.M ngoài 60 tuổi, khỏe mạnh, đẫy đà, vàng đeo đầy người. Không hiểu mấy năm nay, ăn phải "bùa ngải” gì từ đám bạn sính lễ mà bà như một người khác. Chăm chỉ lễ bái kinh khủng. Dù không mở phủ hay biện lễ tại nhà rình rang nhưng việc bà "thoăn thoắt” đi, về khiến ai cũng phải lè lưỡi. Nếu như các chùa, đền trong vùng bà thuộc lòng và chưa làm bà hài lòng thì cứ ở đâu mà đám bạn chia sẻ là "hay, linh lắm, tín lắm” là bà đi bằng được. Năm ngoái, bà có gần 15 lần dọc ngang các điểm tâm linh (đám bạn phục sát đất!?). Khổ nỗi, chồng con cũng phải quay cuồng theo mức độ tín của bà. Nghe bố mẹ "trao đổi”, anh con trai cũng lên tiếng: Vợ chồng con đang kế hoạch nên chưa sinh, liên quan gì đến chuyện này. Mẹ già rồi, đi lại cũng vừa phải thôi. Mà bố con đang bị huyết áp cao, đi xa, đi nhiều… gặp chuyện không đâu vào đâu, lại hối không kịp… Thành tâm là chính mẹ ơi. Công ty con vẫn phát triển tằng tằng, nếu chỉ lo cúng bái mà không lo thay đổi cung cách làm ăn, nắm bắt thị trường kịp thời, liệu có được như hôm nay”…

Còn cô con dâu, trước đây dù muốn "bật” lại bao bận cũng chẳng dám ho he, nay thấy bố chồng, chồng "bộc lộ quan điểm” cũng thừa thắng xông lên: Hai ngày nay con đi chơ sắm sửa lễ cho mẹ gần 10 lần, muốn sụp quá. Mắt cứ hoa lên nào phẩm oản, bánh trái, vàng mã. Năm nay, con định sinh cháu nên không thể chạy như cờ lông công như thế… Mà mẹ cũng có tuổi rồi, đi nhiều thế sức đâu cho lại”. Ái chà, "chúng nó” vào hùa với nhau. Bà M.M tưởng như không thể kìm nén, nhưng nhìn ánh mắt ái ngại, chân thành của chồng và vợ chồng người con, bà bỗng như sững lại: Năm ngoái đi 15 chuyến, năm nay "giảm” xuống còn 8 chuyến thôi… Liệu vẫn có nhiều quá không? Chả lẽ lại giảm xuống 3-4 chuyến hành lễ thôi? Không biết đám bạn trong hội có chia sẻ, thông cảm và "mất điểm” không nhỉ?

                                                                                              
                                                                       Bùi Huy


Các tin khác


Thạch Sanh tân truyện: Lạm thu

(HBĐT) - Mặc dù chẳng có bằng cấp gì nhưng nhờ "vía” của phụ vương mà trước khi bước vào năm học mới chàng tiều phu được bổ nhiệm là hiệu trưởng một trường trung học cơ sở ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.     

Thạch Sanh tân truyện: “Nông sản sạch”

(HBĐT) - Trong xu thế phát triển, người tiêu dùng không chỉ có nhu cầu về việc ăn no hay ăn đủ mà còn phải đảm bảo về tiêu chuẩn, chất lượng. Đặc biệt trong thời điểm thực phẩm bẩn đang là vấn đề nhận được sự quan tâm của cộng đồng, việc sử dụng sản phẩm sạch lại càng quan trọng. Nắm bắt được xu thế đó, Thạch Sanh quyết định đầu tư mở cửa hàng kinh doanh nông sản sạch ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.

“Chủ thầu”

(HBĐT) - Quanh đi quẩn lại, cuối cùng Thạch Sanh quyết định vay vốn thành lập riêng một công ty TNHH của mình, nhằm "mượn vía” phụ vương để kiếm chác ít nhiều khi xây dựng các công trình từ nguồn vốn của cung đình ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.

Thạch Sanh tân truyện: Không dùng tiền mặt

(HBĐT) - Vì thương con gái yêu và bày cháu lít nhít, cân nhắc mãi, cuối cùng Vua cha cũng quyết định can thiệp với thuộc cấp bố trí cho chàng rể đầy tai tiếng giữ chức Đội trưởng Đội kiểm tra trật tự đô thị (KTTTĐT) ở vùng "rừng xanh núi đỏ”.

Điểm số của con

(HBĐT) - Vừa vào nhà, anh D. thấy vợ tóc tai rối bù, đi đi lại lại trong phòng ra chiều sốt ruột, còn con cún - con gái rượu đang thút thít khóc ở chân cầu thang. Tiếng bà vợ trầm bổng:

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục