(HBĐT) - Chẳng biết lấy thông tin từ đâu mà đám cán bộ, công nhân viên công ty X. cứ xì xào to nhỏ từ lúc ăn phở sáng đến bữa chiều nhậu bia hơi, mực nướng. Cụ B. về đợt này à, về trước tuổi à?. ông B. thì chẳng biết gì nhưng lạ quá, đến chỗ nào, chỗ ấy im bặt, mọi người đánh trống lảng. Anh nọ, mọi khi mới nghe cụ hắt hơi một cái cũng lọ mọ mang lọ dầu tha tận Thẩm Quyến - China mời cụ dùng cho khỏi ốm. Nay hờ hững: Nghỉ thế, giờ ai thay cụ nhỉ, còn mấy năm nữa sao chẳng cố? Cô Z. mới ra trường nhưng biết cả ngày giỗ cụ ông, cụ bà của giám đốc cộng với 5 bữa sinh nhật của tiểu gia đình giám đốc.

 

Ngày đó, cùng người yêu đến hoa, quà tíu tít: “Cháu là quý cái tình cảm. 2 bác sống chân tình thế, chúng cháu cũng lấy tấm lòng đáp lại. Bác đừng ngại. Này bác ơi, có chút quà, mong bác trẻ, đẹp làm hậu phương vững chắc cho bác trai. Trông bác thế này, cháu cứ tưởng đang U 50 đấy. Kem dưỡng da này là hợp với những người như bác đấy...” Nay, nghe tin bác được nghỉ sớm bán tin, bán nghi. Cô còn dò hỏi mãi ở tận tổ chức của công ty nữa cơ. Sau đó, có thổ lộ với bạn bè: Nếu biết bác giai nghỉ sớm thế này, mình đã đỡ phải lao tâm, khổ tứ. Mà ai sẽ là cấp trưởng mới đây? Lại mất công đi tìm thôi. Mất một tuần đi dò hỏi, cô cũng nhận được thông tin khá mù mờ: nghe nói bác B. sẽ về đợt này. Cô đã thế, các phòng, ban cũng chộn rộn không kém. Phòng A. nhìn phòng B. bằng ánh mắt phòng thủ: “Phòng ấy, ngày ấy được cụ B. ưu ái lắm. Nay thì hết nhá...”.

 

Mọi chuyện cũng mới chỉ diễn ra chừng ấy và nhân vật chính cũng chẳng bận tâm. Vì đợt tổng kết cuối năm, ông B. vẫn lên nhận cờ và lời chúc của tập đoàn: “Mong tiếp tục chèo lái con thuyền công ty cập bến trong những năm tới”. Chiều hôm sau, vừa từ công ty về đã thấy cô Z. và bạn trai đang ân cần nấu nướng, tưới cây cảnh cùng bác gái. Cô chạy ra tận cổng đón “ôi, nhà bác có vườn cây cảnh đẹp quá. Eo ơi, nếu nhà cháu cũng có mảnh vườn tuyệt đẹp này thì tinh thần lúc nào cũng vui vẻ, phấn chấn. Bác dạo này có vẻ khỏe hơn đợt trước đấy ạ!...”.

 

                                                                           Bùi Huy                       

           

Các tin khác


“Chủ thầu”

(HBĐT) - Quanh đi quẩn lại, cuối cùng Thạch Sanh quyết định vay vốn thành lập riêng một công ty TNHH của mình, nhằm "mượn vía” phụ vương để kiếm chác ít nhiều khi xây dựng các công trình từ nguồn vốn của cung đình ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.

Thạch Sanh tân truyện: Không dùng tiền mặt

(HBĐT) - Vì thương con gái yêu và bày cháu lít nhít, cân nhắc mãi, cuối cùng Vua cha cũng quyết định can thiệp với thuộc cấp bố trí cho chàng rể đầy tai tiếng giữ chức Đội trưởng Đội kiểm tra trật tự đô thị (KTTTĐT) ở vùng "rừng xanh núi đỏ”.

Điểm số của con

(HBĐT) - Vừa vào nhà, anh D. thấy vợ tóc tai rối bù, đi đi lại lại trong phòng ra chiều sốt ruột, còn con cún - con gái rượu đang thút thít khóc ở chân cầu thang. Tiếng bà vợ trầm bổng:

Chuyện đời thường: Bao bọc “cậu ấm”

(HBĐT) - Chiều nay, thằng cu Tũn nhà bên phố vừa bị mẹ nó đánh cho một trận nên thân… Thông tin đó được mấy gia đình cùng dãy đưa thành "chủ đề” chính cho cuộc trà thuốc cuối ngày. Còn bọn trẻ con thì tò mò hơn, liếc mắt nhìn bố mẹ với nhiều hàm ý và đưa ra nhiều câu trả lời khác nhau. Cuối cùng, mọi chuyện cũng rõ: Nó bị đánh vì "can tội” dám trốn nhà đi tắm suối cùng bạn học.

Những người bạn của con

(HBĐT)-Lâu lắm bà K mới gặp bà bạn cũ. Trước ở cùng phố với nhau mấy chục năm, nhưng do điều kiện gia đình đã "hạ sơn” theo các con về đồng bằng. Nay, du lịch khởi động lại, dịch Covid-19 tạm lắng, nhân chuyến đi lòng hồ, gặp lại người quen, chuyện cứ nổ như ngô rang. Rôm rả lắm. Chuyện về những người bạn chung, về dãy phố thân quen, về những người con đang tuổi trưởng thành…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục