(HBĐT) - Giữa dòng đời bộn bề lo toan, những lúc thấy bước chân mình mỏi mệt, tôi chỉ muốn lạc vào miền ký ức tuổi thơ yên bình. Ở đó có bóng mẹ hao gầy, ngồi dưới ngọn đèn dầu hiu hắt, mẹ ân cần kể cho con gái nghe những câu chuyện cổ tích xa xưa. Cả một miền cổ tích bao la nơi lòng mẹ, là khoảng trời ngọt ngào dung dưỡng tâm hồn thơ ấu, để giờ đây lòng tôi lại đau đáu trong nỗi nhớ khôn nguôi...

Ngọn gió mùa xao xác tràn về, làm tôi quay quắt nhớ những đêm đông giá rét, dưới mái nhà cũ liêu xiêu, tôi nhỏ bé nằm trong vòng tay mẹ. Giọng nói của mẹ êm đềm, ấm áp, ánh nhìn âu yếm, yêu thương, mẹ đã thổi hồn vào những câu chuyện cổ tích, điểm tô cho thế giới tuổi thơ tôi lấp lánh bao sắc màu. Trong thế giới diệu kỳ ấy có ông Bụt, bà Tiên nhân hậu, có nàng công chúa kiều diễm, chàng hoàng tử khôi ngô, cả mụ phù thủy hiểm độc, gian ác... Tôi thích thú bước vào đó bằng niềm vui thơ trẻ, dưới tình mẹ nồng đượm, bao la, nhen nhóm trong tôi bao ước mơ ngọt ngào.

Mẹ nhẹ nhàng dắt tôi về với câu ca dao đặn đầy nhân nghĩa, cánh cò, cánh vạc yên ả bay vào giấc mộng ấu thơ dịu ngọt, vỗ về. Trái tim non nớt của một đứa trẻ chợt thổn thức bởi những điều chân phương, bình dị. Từ đó, tôi biết yêu hơn quê hương xứ sở, yêu những lời ru da diết gói ghém bao tình thương của mẹ. Ngày ấy, khi nằm trong lòng mẹ, tôi thấy mình may mắn hơn cô bé bán diêm co ro trong màn đêm lạnh buốt, ước được bữa ăn ngon, được chở che dưới mái nhà êm ấm. Tôi bỗng thương làm sao bao mảnh đời bất hạnh trong những câu chuyện, dưới lăng kính tuổi thơ, tôi chỉ mong ai trong cuộc đời cũng được hạnh phúc, bình yên...

Bao mùa đông tuổi thơ đã dịu dàng trôi qua, lưu lại trong tâm trí tôi những bài học làm người từ mẹ. Tôi nhớ lúc mình còn nhỏ, mẹ thường không la rầy mỗi khi tôi ngang bướng, hay làm điều gì sai trái. Mẹ răn dạy con theo cách rất đặc biệt. Mẹ gửi gắm lòng mình vào từng câu chuyện cổ tích, mẹ dịu dàng, khéo léo để tôi tự nhận ra những lỗi lầm. Mỗi câu chuyện là một bài học, mỗi nhân vật trong khoảng trời cổ tích hiện lên thật sống động, để tôi biết điều hay, lẽ phải, những đúng sai, tốt xấu và cách sửa chữa lỗi lầm. Không cần roi vọt, lớn tiếng, giọng mẹ trầm ấm, từ tốn nhẹ nhàng, dệt vào lòng tôi cảm giác được yêu thương, che chở. Ngày ấy, tôi không ước mình trở thành công chúa, hoàng hậu xinh đẹp. Tôi chỉ ước là bà tiên hiền lành, đức độ, có thể cứu được bao phận người nhỏ bé, bằng tấm lòng vị tha và thương người.

Tôi lớn lên từng ngày bằng cánh cửa thần tiên diệu kỳ. Những mùa đông cha mẹ tôi đi làm xa, ở nhà chỉ còn mấy chị em, tôi không còn được nghe giọng kể ngọt ngào của mẹ. Đêm nào trước khi chìm vào giấc ngủ, tôi lại nhớ da diết những câu chuyện cổ tích, nhớ giọng kể của mẹ êm đềm, miên man. Những câu chuyện ấy lồng vào trong cả những giấc mơ thơ bé, cùng bóng hình mẹ tảo tần, đôi vai gầy nặng gánh nhọc nhằn của cha. Để khi lớn khôn, rời xa hơi ấm gia đình, tôi lại thèm được nghe câu chuyện cổ tích năm nào, thèm được nằm trong vòng tay chở che, vỗ về lòng mẹ. Trong thế giới tuổi thơ hồn nhiên, mẹ hệt như bà tiên bao dung, độ lượng đã nuôi dưỡng tâm hồn, dạy tôi trở thành một người biết đối nhân xử thế.

Sau này, khi đã trở thành một người mẹ, tôi lại thấy thương vô ngần miền cổ tích trong trẻo ấy. Đôi khi ngắm nhìn con an lành trong giấc ngủ, lần theo ký ức tuổi thơ vẫn còn vẹn nguyên, lòng tôi lại rưng rưng niềm hạnh phúc, mà bồi hồi trong bao nhớ nhung, khắc khoải. Ánh mắt trong veo của con khi nghe tôi kể lại những câu chuyện ngày xưa mẹ từng kể, làm tôi thấy bình yên giữa bao gian truân, sóng gió. Tôi cũng dạy con theo cách mẹ dạy tôi ngày ấy, mong rằng khi lớn lên, bước chân con sẽ vững vàng trên đường đời. Và tôi thấm thía làm sao tình mẹ ấm áp, mênh mang, thuở nhỏ tuy thiếu thốn, chật vật nhưng cuộc sống hạnh phúc, nhẹ nhàng. Thế giới cổ tích đã hoàn thành sứ mệnh của nó, đưa tôi đến gần hơn với tình mẫu tử thiêng liêng, với những bài học mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời...

Trần Thị Thắm

(Trường THCS Phước Hòa 2, thôn Huỳnh Giản Bắc, xã Phước Hòa, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định)


Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục