(HBĐT) - Xuân ơi nhà có khách! - Dạ vâng! Con xuống ngay đây mẹ! Lia nốt những giọt nước cuối cùng trong bình tưới cho khóm hoa ngũ sắc, Xuân bước lẹ về phía trái nhà rửa tay, chỉnh trang lại trang phục và chuẩn bị sẵn nụ cười tươi để đón khách.

Giới thiệu với các anh chị đây là em Xuân - bà chủ của homestay Hương Xuân và là giám đốc Hợp tác xã du lịch cộng đồng Thung Hoa đây. Đón ánh mắt thay lời cảm ơn chị Hương - người vừa giới thiệu, Xuân đon đả: Mời các anh chị uống nước, trà hoa nhài tự tay em làm đấy ạ. Vừa nhanh tay rót trà Xuân vừa mau mắn hỏi han: Các anh chị đi xa có mệt không, không khí ở đây thế nào, cảnh sắc này có đáp ứng nhu cầu thư giãn không ạ?
Chưa hết cảm giác chóng mặt, ù tai vì đoạn đường gần trăm cây số đèo, dốc quanh co, nhưng các thành viên trong đoàn đều như thức tỉnh: Tuyệt em ạ! Không khí mát mẻ thoáng đãng, không gian đẹp như… cõi tiên!

- Vâng! Các anh chị nghỉ ngơi rồi mẹ em sẽ dẫn các anh chị đi thăm quan, trải nghiệm: dệt vải, lên đồi ngắm hoa, hái chè hoặc xuống hồ chèo thuyền kayak.

- Mẹ em?

- Vâng! Là mẹ chồng em. 

- Thế còn em?

- Dạ! Hôm nay homestay Hương Xuân có đoàn khách nước ngoài, em phải phiên dịch nên không đi cùng các anh chị được ạ. Xuân vừa dứt lời thì 3 du khách ngoại quốc đếm từng bước chân trên bậc thang nhà sàn xuống sân. 

- Dạ! Em xin phép. Hẹn gặp các anh chị vào buổi tối, sẽ có chương trình đốt lửa trại, biểu diễn văn nghệ với chống, chiêng, múa sạp… vui lắm ạ! 

Bắt tay từng người, trao ánh mắt đầy thiện cảm, Xuân bước nhanh về phía những người khách nước ngoài để bắt đầu hành trình thăm thú, trải nghiệm, tìm hiểu về bản sắc văn hóa của bản du lịch Thung Hoa.

- Bông hoa ngũ sắc của bản làng em đấy các anh chị! Chị Hương, người dẫn đường giới thiệu khi bóng dáng của Xuân và những du khách ngoại quốc dần xa. "Hoa ngũ sắc” là danh xưng và cũng là biệt danh Xuân được bạn bè đặt cho từ khi về với xóm núi tràn ngập yêu thương này.
*
*        *
Bị người mẹ lầm lỡ bỏ rơi từ lúc lọt lòng, Xuân được đưa về chăm sóc, nuôi dưỡng ở Trung tâm Công tác xã hội tỉnh. Không biết được thừa hưởng gien trội từ cha hay mẹ nhưng càng lớn Xuân càng xinh đẹp, phổng phao và dạn dĩ. Sáng đi học, chiều về giúp các cô chú, anh chị trong trung tâm chăm sóc các cụ già, em nhỏ nên thành tích học tập của Xuân ở bậc học phổ thông không thuộc tốp xuất sắc. Nhưng với sự động viên, khích lệ, trợ giúp đắc lực về tinh thần của các cô chú ở trung tâm, Xuân thi đỗ vào trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, chuyên ngành xã hội học. Từ khi bước vào giảng đường đại học, Xuân đặt cho mình mục tiêu phải vượt qua chính mình, không để bất kể ai phải nhìn mình với vẻ mặt… đáng thương! Năng nổ, nhiệt tình, Xuân được các bạn tín nhiệm bầu là Bí thư chi đoàn của lớp và là ủy viên Ban chấp hành Đoàn của Khoa. Mải miết với việc học, làm gia sư cho các em nhỏ và tham gia các hoạt động xã hội… 4 năm học trôi qua trong nháy mắt. 

Nhận tấm bằng tốt nghiệp đại học loại ưu, các thầy cô ở trường cũng giới thiệu cho một vài vị trí việc làm ở Thủ đô, nhưng Xuân từ chối. Bởi em muốn trở về với mái ấm thân thương và làm việc gì đó cho cộng đồng, nơi đã nuôi nấng, chắp cánh cho đứa trẻ mồ côi năm nào bay xa. Trong bữa tiệc liên hoan chào mừng tân cử nhân, Xuân mạnh dạn bày tỏ nguyện vọng:

- Con sẽ tham gia vào đội trí thức trẻ tình nguyện đi tham gia phát triển KT-XH ở các xã đặc biệt khó khăn. Không dễ dàng nhưng con sẽ cố gắng học hỏi và làm thật tốt công việc được giao. Quyết định của Xuân nhận được sự ủng hộ, nhất trí cao của các cô chú ở ngôi nhà chung - Trung tâm Công tác xã hội tỉnh.

*
*        *
Xuất sắc vượt qua đợt thi tuyển, Xuân được ký hợp đồng lao động thời hạn 4 năm, được huyện điều động về công tác ở xã vùng cao này. Ngày Xuân mới lên đây xã còn nghèo lắm, đường đi lối lại khó khăn, mỗi khi có việc về xóm, cán bộ xã phải cuốc bộ đến cả chục cây số. Xuân được gửi tới ở cùng các anh chị giáo viên cắm bản. Đánh dấu ngày "nhập trạch", Xuân trồng ké vạt rau trước dãy phòng hơn chục khóm hoa ngũ sắc, loài hoa có sức sống mãnh liệt và nở quanh năm, tượng trưng cho sự bền bỉ, ý chí kiên cường của con người.  Cũng từ ấy, Xuân có thêm mỹ danh "hoa ngũ sắc".
Mang theo sức trẻ, lòng nhiệt huyết, Xuân hăm hở bắt tay vào công việc và lần lượt "ghi điểm” với nhiều sáng kiến, trong đó có ý tưởng xây dựng Thung Hoa thành bản du lịch cộng đồng. Đồng hành, hỗ trợ Xuân từ bước đi ban đầu là Dương, anh chàng Bí thư Đoàn xã năng động, nhiệt tình và nhiều tài lẻ. Họ cùng nhau ngược xuôi học hỏi kinh nghiệm, kêu gọi sự hỗ trợ từ các cơ quan chức năng và trực tiếp tham mưu, xây dựng đề án phát triển du lịch cộng đồng trên địa bàn xã. Đến năm thứ hai thực hiện nghĩa vụ trí thức trẻ tình nguyện của Xuân, dự án xây dựng bản du lịch cộng đồng đã hoàn thành. Gần chục nếp nhà sàn được sửa sang, nâng cấp gọn gàng, sạch sẽ, trang bị đầy đủ tiện nghi. Những triền đồi được xen kẽ bằng những vạt chè xanh mướt và vạt hoa ngũ sắc quanh năm nở rộ… Thung Hoa giờ đẹp tựa thiên đường.  

Bản du lịch cộng đồng Thung Hoa đón vị khách thứ hai nghìn đúng vào thời điểm Xuân kết thúc hợp đồng là đội viên trí thức trẻ tình nguyện. Buổi lễ chia tay thay vì được tổ chức tại trụ sở UBND xã được đưa về bản Thung Hoa trên nếp nhà sàn ấm cúng - homestay Hương Xuân. Đêm ấy, Xuân như ngộp thở trong bộn bề cảm xúc. Đó là khi Dương cài vào mái tóc Xuân đóa hoa ngũ sắc, đeo vào cổ tay trắng ngần của cô chiếc vòng bạc đượm màu thời gian với lời thì thầm: Làm vợ anh nhé! Chống chếnh trong men rượu, men tình, Xuân ngả đầu vào vai Dương thỏ thẻ: Mình sẽ cùng thắp sáng núi rừng Thung Hoa anh nhé!   


Truyện ngắn của Thúy Hằng

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục