(HBĐT) - Cả ngõ phố này ai cũng bảo chị Ánh số may mắn được làm dâu nhà bà Thu, một mẹ chồng yêu thương con dâu như con đẻ. Tốt nghiệp trung cấp y, Ánh được điều về bệnh viện đa khoa thành phố làm việc. Duyên phận đã se duyên cho Ánh và Tuấn nên vợ nên chồng.

 

Ngày mới về làm dâu, Ánh xét nét trước mẹ chồng từ lời ăn, tiếng nói, việc làm. Nghe hàng xóm kể chuyện - bà Thu một người phụ nữ đảm đang không những việc gia đình mà luôn  tận tình giúp đỡ cho cả bà con lối phố. Nói đến khoản nội trợ và cách mua bán các loại thực phẩm ngon thì cả ngõ phố này không ai chê vào đâu được, cũng vì lẽ đó mà hàng ngày bà được mọi người trong khu tín nhiệm mua hộ đủ các thứ từ mớ rau cho đến con gà, con cá... Mặc dù công việc gia đình bận rộn nhưng mỗi khi có người nhờ tiện đi chợ mua thứ này, thứ nọ, bà đều vui vẻ  nhiệt tình.

Với con dâu, bà quý và thương như con đẻ. Bà bảo:

- Con dâu là con gái người ta, tuy không phải mang nặng đẻ đau nhưng nó về làm dâu nhà mình thì cũng là con mình. Mình cứ sống tốt với con dâu chẳng lẽ nào  nó lại xử tệ với mình.

Được cơ quan xét cho đi học đại học để nâng cao tay nghề, nhưng vì nghĩ là con dâu mới về nhà chồng nên Ánh chưa dám nhận, với lại lương còn chưa đủ nuôi cu Tý lấy đâu tiền để đi học đại học. Nghe tin, bà Thu dạm hỏi con dâu:

- Mẹ nghe tin con được cơ quan cử đi học đại học y trong năm nay, ý con thế nào?

Ánh ngập ngừng thưa chuyện:

- Con cũng định hỏi ý kiến mẹ nhưng con ngại cu Tý còn nhỏ mới 3 tuổi, mẹ yếu, nhà con thì đi công tác xa, nhỡ lúc mẹ ốm đau...

Bà Thu ngắt lời con dâu:

- Cơ hội tốt đấy con ạ. Không phải con muốn đi học lúc nào là được đâu. Con còn trẻ phải tu chí phấn đấu trở thành bác sĩ giỏi mới là đứa con có hiếu. Con cứ yên tâm đi học, cu Tý để mẹ lo. Mẹ nghèo chẳng có của nả dành cho các con, chỉ mong sao các con được học hành thành đạt là món quà vô giá các con dành tặng mẹ rồi.

Ngày đi học đại học, Ánh bịn rịn một bên mẹ chồng, một bên con. Bà Thu dúi vào tay con dâu ít tiền, nói trong nước mắt:

- Mẹ không có nhiều, con cầm tạm thêm tiền mua sách, bút... Con yên tâm học hành, mọi việc ở nhà mẹ lo.

Chia tay mẹ, Ánh thầm nghĩ, hết đời này chị cũng chưa trả hết được ơn mẹ chồng. Chiếc xe chuyển bánh, gió thổi nhẹ lướt qua thành xe mang theo hương ngọc lan ngọt ngào như tình mẹ, tình quê.

 

 

                                                                           Ngọc Anh

 

Các tin khác


Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục