(HBĐT) - Trời nóng bức, không gian như đặc quánh lại, à ơi đến đứt hơi mấy bài con cò, con vạc mà thằng bé gần hai tuổi mới thiu thiu ngủ. Đã thế, trước khi chìm vào giấc ngủ mệt mỏi, nó còn “hành” chán từ xoa lưng đến vỗ mông, vỗ chân.

 

Chợt từ tầng cao dội xuống: “Hà “lội” mùa “lày” vắng những cơn mưa”, cùng âm thanh nhạc đệm dẫu trữ tình cũng không thể thưởng thức lúc gần 22 giờ đêm này… Khổ thân  nhạc sĩ Trương Quý Hải chưa, bài hát “Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa” chưa dứt thì thằng bé ré lên. Mẹ đây, mẹ đây… Trời ơi, hát với hò cái gì. Khu tập thể bé tí hin này mà có đến mấy bộ Ka-ra-ô-kê, chia khá đều ở các tầng. Dịp cuối năm vừa qua, gần tết, tinh thần văn nghệ lên đến đỉnh điểm. Rồi tạm hạ nhiệt. Vào hè một cái, lại như xưa. Kìa,  tầng 3 nhà bên kia còn đang đập sình sình bài hát “Tóc em đuôi gà”, “Vào hạ”, thì tầng hai nhà đối diện đáp trả bằng bài “Hạ trắng” dạo đầu bằng kèn Sắc-xô-phôn bẳn gắt. Lần này là giọng ca nam, có âm sắc khá cao, chói. Trời ơi, “Gọi “lắng” trên vai em gầy…đường xa áo bay…”. Sau khi gọi “lắng” giữa đêm khuya có phần lặp đi, lặp lại, dường như kém miếng khó chịu, chủ nhân đã tăng Von-lum hay sao ấy, mà giọng nữ tiếp theo nghe có vẻ hoành tráng hơn với bài “ Hát mãi khúc quân hành”…Đã có tiếng bình bịch đi lại trên tầng, có vẻ sốt ruột tợn. Một người ở tầng dưới lao ra ban công. Rồi có tiếng ống bơ rơi loảng xoảng dưới sân thể thao. Chắc ai đó muốn “đệm” nhạc cho bài hát… Nhưng kèm theo là lời kêu gào vổng vút: “Mấy giọng ca vàng ơi… mấy giờ rồi, để con chúng tôi còn ngủ với chứ”. Đang hát đến đoạn “Câu hát ngân “nên” bỗng chốc “lửa” chừng…”, giọng ca nữ chợt như lạc giọng và đứt phựt một cái. Rồi lịm hẳn. Phúc tổ cho các hộ nhé, hôm nay, giọng ca này còn biết điều đấy, chứ như hôm nọ... Còn lâu, đây thì chả khuyến mại thêm cho 8 bài ấy chứ…   

 

Với tình hình “Trăm hoa đua nở” giọng ca vàng  như thế này, các hộ ở đây đến lúc phải bàn nhau đóng góp kinh phí để mấy hộ kia làm phòng cách âm!? Không thì “chết” vì bội thực âm nhạc mất…Mà dự báo thời tiết là ngày mai còn nắng hơn nữa đấy. Nói dại, thôi thà mất điện, chứ có điện để nghe “sô” diễn bất đắc dĩ thế này thì tổn thọ là cái chắc…

 

 

                                                                      Bùi Huy

 

Các tin khác


Đánh tráo mã QR

Sau khi bị buộc thôi việc vì quá nhiều lỗi lầm, trở về vùng rừng sâu núi thẳm, chàng tiều phu suốt ngày lẫm lũi với cung, rìu, búa, nỏ săn bắt chim muông để kiếm kế sinh nhai.

Thạch Sanh tân truyện: Không có ngoại lệ

(HBĐT) - Nhờ có thành tích diệt chằn tinh cứu công chúa, đánh đuổi giặc ngoại bang làm "rạng danh” cho vùng "rừng xanh, núi đỏ” nên Thạch Sanh được cung đình rất sủng ái và người dân trong vùng hết sức nể trọng. Cũng vì thế trong cuộc bầu trưởng thôn vừa qua, chàng tiều phu được cử tri tín nhiệm với tỷ lệ tuyệt đối.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục