(HBĐT) - 5 giờ 30 phút sáng nay, bác H ở dãy phố nọ đã lọ mọ dậy đi tập thể dục. Khiếp, ê ẩm cả người, ê ẩm cả tai. Đêm qua, con bé nhà hàng xóm, đang tuổi “teen” sinh nhật, đông khách quá, cứ nườm nượp quà, hoa, đủ các thành phần.

 

Nhà có điều kiện cũng khác thật. Sinh nhật con mà toàn khách của bố mẹ. Nhạc mở thì cứ như thách đố hàng xóm. Định nói, ngại quá lại thôi. Vì chơi với bố mẹ nó rất lâu rồi...Ối giời, cái gì thế này. Hoa, cơ man nào là các bó hoa, bông hoa bị dồn đống, quăng quật ở đầu hồi nhà cháu ấy. Những bông hồng còn như ngậm sương đêm; vài bó hoa đồng nội chắc của mấy đứa bạn nó ở ngoại vi thành phố. Dễ đến 20 bó hoa nằm lăn lóc qua đêm, mới sinh nhật hôm qua cơ mà, đã héo tàn, thối rữa gì đâu...Hay là nhiều quá, vứt đi cho đỡ chật nhà?!

 

Chuyện đó, khiến bác H cứ day dứt mãi không thôi. Cho đến tận trưa, thế nào mà phụ huynh của cháu kia lại té tạt qua chơi, bác mới đưa đẩy câu chuyện đó. Thế à, thế à.  Mẹ cô bé kia lặng đi vài giây rồi mới cất lời: Thực lòng, tôi cũng thấy chuyện đó nhiều lần bác ơi. Cũng buồn cho chính mình vì dạy con chưa đến nơi, đến chốn, Nói thế này, sợ bác cho là “vạch áo cho người xem lưng” chứ em thấy các cháu đang tuổi lớn thực tế đến mức thực dụng. Sau sinh nhật, chỉ thấy nhăm nhăm kiểm đếm quà cáp thôi; quà đắt tiền thì khen hết lời, còn quà rẻ tiền thì rên rỉ, than vãn. Tôi nhắc chúng rồi: sinh nhật hay lễ lạt gì đó cần chú trọng đến niềm vui đích thực về mặt tinh thần chứ đừng quá coi trọng vật chất...Năm nào, tôi cũng bàn, tổ chức sinh nhật gọn nhẹ thôi, thế mà bố con chúng nó cứ làm ầm ĩ lên. Hôm qua, vừa sinh nhật xong đã thấy nó “thu dọn” hoa hoét, tôi cứ tưởng nó đưa ra nhà tắm cho tươi...

   

Những bó hoa, bông hoa đẹp như thế nhưng chỉ có một “đời sống” vài tiếng đồng hồ, khi người nhận vừa nhận kèm một phong bì hay một món quà đắt tiền. Còn khi tàn cuộc, những bó hoa kia sao lại “vô duyên” đến thế, chẳng vứt đi chứ để làm gì nữa. 2 người phụ nữ đang tuổi trung niên chợt trầm ngâm khi nghĩ về lớp trẻ và những giá trị tinh thần...Dẫu người lao công đã dọn dẹp sớm, trước khi bình minh ló rạng và dấu tích chẳng còn nhưng chắc chắn, 2 người sẽ phải nói chuyện với cô gái đang tuổi trăng rằm kia về những bông hoa lay lắt dưới hiên nhà sau đêm sinh nhật phù hoa...

                                                                                    

 

                                                                             Bùi Huy

 

Các tin khác


Thạch Sanh tân truyện: Lạm thu

(HBĐT) - Mặc dù chẳng có bằng cấp gì nhưng nhờ "vía” của phụ vương mà trước khi bước vào năm học mới chàng tiều phu được bổ nhiệm là hiệu trưởng một trường trung học cơ sở ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.     

Thạch Sanh tân truyện: “Nông sản sạch”

(HBĐT) - Trong xu thế phát triển, người tiêu dùng không chỉ có nhu cầu về việc ăn no hay ăn đủ mà còn phải đảm bảo về tiêu chuẩn, chất lượng. Đặc biệt trong thời điểm thực phẩm bẩn đang là vấn đề nhận được sự quan tâm của cộng đồng, việc sử dụng sản phẩm sạch lại càng quan trọng. Nắm bắt được xu thế đó, Thạch Sanh quyết định đầu tư mở cửa hàng kinh doanh nông sản sạch ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.

“Chủ thầu”

(HBĐT) - Quanh đi quẩn lại, cuối cùng Thạch Sanh quyết định vay vốn thành lập riêng một công ty TNHH của mình, nhằm "mượn vía” phụ vương để kiếm chác ít nhiều khi xây dựng các công trình từ nguồn vốn của cung đình ở vùng "rừng xanh, núi đỏ”.

Thạch Sanh tân truyện: Không dùng tiền mặt

(HBĐT) - Vì thương con gái yêu và bày cháu lít nhít, cân nhắc mãi, cuối cùng Vua cha cũng quyết định can thiệp với thuộc cấp bố trí cho chàng rể đầy tai tiếng giữ chức Đội trưởng Đội kiểm tra trật tự đô thị (KTTTĐT) ở vùng "rừng xanh núi đỏ”.

Điểm số của con

(HBĐT) - Vừa vào nhà, anh D. thấy vợ tóc tai rối bù, đi đi lại lại trong phòng ra chiều sốt ruột, còn con cún - con gái rượu đang thút thít khóc ở chân cầu thang. Tiếng bà vợ trầm bổng:

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục