Các

Các "mẹ" ở TTBTXH tỉnh đã viết nên câu chuyện cổ tích có thật về tình yêu thương.

(HBĐT) - “Họ xứng đáng là những người được vinh danh cho những đóng góp, hy sinh của mình trong suốt 20 năm qua kể từ khi Trung tâm được thành lập cho đến nay. Họ chính là những người đã viết nên câu chuyện cổ tích có thật về tình yêu thương”. Nói về các “mẹ” tại làm công tác chăm sóc trẻ sơ sinh, ông Ngô Ngọc Thu, Giám đốc Trung tâm Bảo trợ xã hội (TTBTXH) tỉnh trải lòng.

 

Buồn vui “nghề”... làm mẹ

 

Dù không nói nhiều, kể nhiều nhưng những người đã và đang làm ở Trung tâm từng ngày, từng giờ thầm lặng hy sinh cuộc sống riêng tư để nhen lên ngọn lửa niềm tin cho những mảnh đời bất hạnh. Nói như chị Nguyễn Thị Hữu thì nước mắt dành cho con đẻ, còn nụ cười dành cho các con ở Trung tâm. 13 năm làm “mẹ” ở TTTBTXH cũng là ngần ấy thời gian chị Hữu phải san sẻ tình mẫu tử cho những đứa con thiếu may mắn ngay từ khi mới sinh ra. Trong sự san sẻ ấy, các con ở Trung tâm bao giờ cũng nhận được phần nhiều.

 

     

 Chẳng biết có phải là cái duyên trời định cho chị Bùi Thị Quy được nếm trải những cung bậc cảm xúc, được trao gửi trọn vẹn yêu thương bù đắp cho những thốn thốn cuộc sống.

 

Ôm cô con gái nhỏ dễ thương vào lòng như để truyền thật nhiều hơi ấm và tình yêu, chị Hữu rưng rưng: các cháu ở đây hầu hết là bị bỏ rơi khi vừa mới sinh ra. Có cháu còn chưa kịp đặt tên, chưa kịp ngậm bầu sữa mẹ. Tên của các cháu đều được các mẹ ở đây đặt cho. Thương các cháu, chúng tôi luôn dành hết tình cảm, sự thương yêu để bù đắp lại nỗi bất hạnh mà các cháu phải trải qua khi còn quá nhỏ.

 

 Đến nay, tính ra các mẹ Hữu, mẹ Vân, mẹ Thắm, mẹ Hường, mẹ Diệu... đều là những người đã có nhiều năm gắn bó với Trung tâm. Các chị đã làm mẹ của hàng chục trẻ sơ sinh bất hạnh. Chị Vân chia sẻ: Chúng tôi đã trở thành người mẹ thực sự, chăm sóc các cháu ngày đêm. Bén hơi rồi, nhiều khi cũng chẳng muốn xa các cháu lâu. Có về với gia đình, về với con đẻ cũng chỉ được một chốc, một lát rồi lại vào ngay. Nghĩ đến con mình, nhiều khi cũng buồn đến thắt ruột, nước mắt chỉ trực trào. Nhưng khi thấy những nụ cười thơ ngây, ánh mắt trong veo của những đứa con còn thiếu hơi ấm của mẹ, chúng tôi lại thấy trong tim đầy ắp niềm vui.

 

Cổ tích về tình yêu thương

 

Ông Ngô Ngọc Thu, Giám đốc TTBTXH tỉnh cho biết: hiện nay, Trung tâm đang nuôi dưỡng 6 trẻ sơ sinh bị bỏ rơi. Tính thì từ khi TTBTXH tỉnh được thành lập cho đến nay, nơi đây đã trở thành mái ấm hạnh phúc của hàng trăm trẻ sơ sinh bị bỏ rơi; hàng trăm người già cô đơn, hàng trăm trẻ mồ côi, tàn tật... Trước khi đến với Trung tâm, cháu nào cũng có một số phận buồn. Nhưng khi bước vào ngôi nhà chung, những phận người côi cút như đã cập bến đỗ yêu thương. 

 

Đến TTBTXH lần này, tôi lại gặp chị Bùi Thị Quy, đối tượng tàn tật không nơi nương tựa được nuôi dưỡng ở Trung tâm. Vẫn cái nhìn đầy thiện cảm, vẫn rưng rưng nụ cười. Di chứng của căn bệnh liệt nửa người dường như đã hết. Hỏi chuyện về những đứa “con” được mẹ Quy nuôi dưỡng, ký ức trong tâm trí người đàn bà có khuôn mặt phúc hậu chợt ùa về với hình ảnh của cậu bé Bùi Văn Chung giờ đã trở thành con nuôi của một người nước ngoài. Với cậu bé Chung, “mẹ” Quy đã trở thành người mẹ thật sự khi cháu luôn được mẹ nâng niu từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Được sống trong ăm ắp đủ đầy thương yêu. Thương mẹ Quy đau ốm, tật nguyền đi lại khó khăn, Chung luôn quanh quẩn bên mẹ, luôn làm mẹ vui. Cứ thế, 2 mẹ con chăm lo cho nhau từng bữa ăn, từng giấc ngủ, cùng sưởi ấm lòng nhau.

 

Sau Chung, mẹ Quy lại nhận nuôi bé sơ sinh Bùi Thị Hồng được đón về từ bệnh viện tỉnh, bố mẹ cháu đã bỏ rơi. Cháu Hồng ngay từ khi sinh ra đã là đứa trẻ bất hạnh khi bị lây HIV từ mẹ. Nhưng bằng chính sự yêu thương chăm sóc của người mẹ tật nguyền này như có phép lạ. Chỉ sau vài tháng, bé Hồng đã bước qua được cánh cửa của thần chết. Các xét nghiệm sau đó đã chứng minh cháu không còn HIV. Niềm vui ngọt ngào đó vỡ oà trong nước mắt mẹ Quy và các mẹ ở Trung tâm. ở với bé Hồng được 9 tháng, mẹ Quy lại thêm một lần giấu những giọt nước mắt buồn khi đưa bé về với gia đình bố mẹ nuôi ở Ninh Bình.

 

Giờ đây, nỗi nhớ các con cũng đã vơi dần, mẹ Quy lại có được niềm vui bên cậu bé Bùi Văn Bình và cháu Nguyễn Thị Hương. Cả 2 là trẻ tàn tật, Bình bị mắc chứng bệnh não úng thủy còn Hương thì bị mắc hội chứng down từ nhỏ. Dẫu vậy cả 2 đều luôn mang lại niềm vui cho “mẹ” Quy với những bài hát được các cô, các bạn ở Trung tâm dạy. Còn tuyệt vời hơn, khi ở bên “mẹ”, từ một cậu bé chỉ nằm một chỗ, đến nay, Bình cũng đã tự đi được trên đôi chân của mình dù chỉ là những bước đi chập chững, run rẩy. Nhưng với “mẹ” Quy và các cô ở Trung tâm thì đây là một phép màu.

 

Chia tay các em thơ, tạm biệt các “mẹ”, chúng tôi không khỏi lưu luyến. Mong cho những mảnh đời côi cút sẽ tìm được bến đỗ bình yên; mong cho những mơ ước sẽ trở về hiện hữu như chính niềm hy vọng từ trong trái tim của họ. ở phía bên kia cánh cổng sắt, trái ngược với cuộc sống ồn ã, sôi động những câu chuyện cổ tích có thật về tình yêu thương vẫn đang tiếp tục được viết nên bởi những con người bình dị, những tâm hồn bình dị với trái tim nhân hậu và tình yêu thương cao cả.

    

                                                                  Mạnh Hùng

 

Các tin khác


Về “ Thủ đô gió ngàn - Chiến khu Việt Bắc"

Những ngày tháng Tư lịch sử, đoàn cán bộ, hội viên Hội Nhà báo tỉnh Hoà Bình và 2 tỉnh Hưng Yên, Thái Nguyên có dịp về thăm "Thủ đô gió ngàn - Chiến khu Việt Bắc” - An toàn khu (ATK) Định Hóa (Thái Nguyên). Chuyến đi mang nhiều ý nghĩa, giúp cán bộ, phóng viên, hội viên Hội Nhà báo các tỉnh được hiểu sâu hơn về lịch sử ATK Định Hóa nói riêng, lịch sử dân tộc nói chung.

Sài Gòn tháng Tư - Những sắc màu rực rỡ

Như một cơ duyên, cả 2 lần đến với Sài Gòn (thành phố Hồ Chí Minh) đều vào tháng Tư. Sài Gòn hoa lệ vào những ngày này được trang trí thêm cờ hoa, khẩu hiệu, tổ chức thêm nhiều sự kiện kỷ niệm Ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước (30/4), Ngày Quốc tế lao động (1/5)… Bởi thế, lòng người cũng hân hoan, hứng khởi. Muốn đi thật nhiều, cảm nhận thật nhiều về một thành phố giàu lịch sử và văn hóa, một đô thị sôi động và luôn rực rỡ sắc màu.

Khát vọng cống hiến vì miền Nam ruột thịt

Cứ mỗi dịp tháng 4 hằng năm, những cựu binh tham gia kháng chiến chống Mỹ lại cùng tề tựu để nhớ về thời hoa lửa lên đường đi chiến đấu với nhiệt huyết và khát vọng cháy bỏng vì độc lập và thống nhất đất nước. Mỗi người một hoàn cảnh, người gác việc học hành, tạm biệt người yêu lên đường kháng chiến, người là con độc nhất trong gia đình viết đơn tình nguyện đi bộ đội, thanh niên xung phong… với tâm thế được tận hiến cho Tổ quốc.

Khởi sắc vùng chuyển dân lòng hồ sông Đà

Phương châm "nơi ở mới tốt hơn nơi ở cũ” được nhắc đi nhắc lại trong suốt hành trình triển khai Đề án ổn định dân cư, phát triển KT-XH vùng chuyển dân sông Đà. Cùng với những chính sách thiết thực, hiệu quả, những điều chỉnh kịp thời phù hợp với tình hình thực tế, đời sống nhân dân vùng tái định cư các dự án thủy lợi, thủy điện từng bước ổn định.

“Xe đạp thồ” - Huyền thoại trong chiến thắng Điện Biên Phủ

Đến thăm Bảo tàng Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, chúng tôi được chị Ngô Thị Lai, cán bộ Bảo tàng giới thiệu tham quan, tìm hiểu khá nhiều hiện vật quan trọng, độc đáo, góp phần làm nên chiến thắng lừng lẫy năm châu 70 năm về trước. Một trong những hiện vật ấy là chiếc xe đạp thồ huyền thoại.

Ký ức về "mùa hè đỏ lửa" Thành cổ Quảng Trị năm 1972

Cho đến nay, sau 52 năm, trận chiến khốc liệt nhất trong lịch sử chiến tranh Việt Nam, được mệnh danh là "mùa hè đỏ lửa” với sự huy động lực lượng lớn chưa từng có trong 81 ngày đêm giằng co từng mét đất, ngôi nhà giữa bom rơi, đạn nổ vẫn còn in đậm trong ký ức quân và dân cả nước cũng như lớp thanh niên tỉnh Hòa Bình lên đường đến với chiến trường Quảng Trị, góp phần tô thắm trang sử hào hùng của dân tộc trong hành trình giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục