(HBĐT) - Ai như anh XX. Sao dáng đi vội vã và hơi cúi gằm như vậy? Dáng đấy không đúng với anh ấy. Anh sở hữu một tướng mạo và dáng đi đĩnh đạc lắm. Nhưng ánh mắt, không thể khác dù đeo khẩu trang choán gần hết mặt. Vẫn phải gọi… - Anh XX… Phải anh không?

- À, ờ, tôi đây…
Bộ quần áo cũ nhàu, đôi giày da lâu ngày không đánh xi, anh lúng túng trả lời. Đúng anh rồi. Nài mãi, anh cũng nhận lời vào quán cà phê bên đường. Thay cho ánh mắt dò hỏi của bạn cũ, anh thở hắt ra:
-  Ông ngạc nhiên hả, tại sao tôi "xuống cấp” như vậy ư, nhân quả cả thôi. Cũng muộn rồi, không biết có vực lại được không…
Anh XX là bạn học cũ. Do có nghề gia truyền nên việc anh vào làm cơ quan nọ cũng chỉ là "cho vui”. Thời đó, mọi cán bộ, công chức phải chật vật với cuộc sống "cơm áo, gạo tiền” thì gia đình anh đủng đỉnh, thong dong lắm… Thời mở cửa, gia đình anh càng ăn nên làm ra. Tháng trước, gặp bạn, anh "nổ”: vừa đi du lịch 10 ngày ở vùng đất Nê-pan, Ấn Độ… 3 tháng sau bảo vừa có chuyến du lịch châu Âu cùng vợ con kỷ niệm 20 năm ngày cưới. Mà anh nói đâu có sai. Dòng thời gian của anh trên "phây-búc” tràn lan các ảnh, các vi-đê-ô về các điểm du lịch danh tiếng. Nhìn mà ước ao, mà thèm. Anh đã từng nói trong cuộc họp lớp:
- Ở đất này, ai chả biết đến tôi. Cứ hỏi các đại gia có máu mặt xem tôi ở hàng đẳng cấp nào…
Bạn bè thành đạt, phú quý, mừng quá đi chứ. Anh XX bao cho cả lớp một vài cuộc gặp mặt ai cũng cảm kích. Đã thế còn có quà cho một số bạn có hoàn cảnh khó khăn. Nhưng động thái ném phong bì ủng hộ để thử xem trưởng ban liên lạc bắt trúng không khiến một số người bất bình. Thôi bạn bè, bỏ qua cho nhau, chẳng chấp làm gì. Đôi lần, một số bạn bè đi qua dãy phố trung tâm, có người chỉ tay: Chỗ nhà hàng kia, chỗ tòa nhà cao cao bên phố, trung tâm giải trí đều của gia đình anh XX đó. Còn phía xa kia, vợ con anh XX đang kinh doanh rất được. Nghe nói vợ anh ấy xinh, rực rỡ và chịu chơi lắm…
Mỗi lần thấy anh bước xuống từ chiếc xe ô tô đắt tiền, sải chân bước vào các trung tâm giải trí mà anh là chủ, không ai dám so bì với phong độ sang chảnh đó. Nhưng sao lại thế này? Những đồ trang sức đắt tiền, tinh xảo được mua sắm từ Ý, Pháp đâu rồi. Toàn của độc. Số người ở thành phố này được sở hữu các đồ đó không đầy số đốt một ngón tay…
- Tôi sa cơ thế này cũng có nguyên do đấy ông à… Buồn lắm… Thật không thể lường được…
Theo anh chia sẻ, "sóng dữ” lại từ chính vợ con anh. Anh toàn quản lý tầm xa nên không biết guồng quay mà vợ và ông con anh dính vào: Đa cấp và các hoạt động tín dụng trôi nổi. Đâm lao phải theo lao, nghe nói vợ con anh còn về tận quê nội, ngoại để mời mọc, chèo kéo "khách hàng” gồm anh em, họ hàng… Mọi thứ đội nón ra đi mà chẳng đủ. Họ hàng từ mặt vợ chồng anh. Vợ chồng, con cái lục đục, khéo đường ai nấy đi. Cả nhà bây giờ còn đúng một ngôi nhà 4 tầng. "Chúng nó” mà đến đòi gắt khéo đến nước ra đường. Vợ ơi là vợ, con ơi là con. 5-7 năm nay "dính” vào mấy thứ đó, giờ tay trắng. Lần đâu tiên thấy anh XX khóc trong tiếng nấc: "Tôi thèm được như các ông. Cuộc sống đạm bạc nhưng thanh bình, không bão tố”… Biết nói gì với anh đây. Chỉ vớt vát đôi lời: Hôm nào bạn bè đến chơi. Mình chưa quá già vẫn còn cơ hội làm lại… Ừ, biết thế và cũng hy vọng thế. Tiếng anh XX như gió thoảng mơ hồ bên tai. Sẽ cố gắng làm lại. 
                         

Bùi Huy


Các tin khác


Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục