(HBĐT)- Có biết bao cách để mỗi người tiễn một năm cũ và đón mùa xuân về trong nhà. Xuân đang về, sức sống của thiên nhiên dường như tan chảy vào con người, khi những nhành nụ đàog phơi phới đơm nụ trổ hoa và lòng người cũng bắt đầu rạo rực. Mùa xuân đến là mùa của đất trời giao hòa, mùa của hy vọng và ước mơ, mùa của mùa màng no ấm và sum họp, mùa của sức sống mãnh liệt, mùa để cây lá đâm chồi nảy lộc, mùa của những mầm non xanh mơn mởn thoát khỏi lớp vỏ bọc xù xì để vươn vai đón chào những tia nắng ấm áp.

 Tết đến, xuân về cùng mùi khói bếp, mùi khói bánh chưng lan tỏa góc vườn. Một năm trôi qua hơn ba trăm ngày, dễ gì ta có những phút giây như thế này với gia đình? Ngồi bên bếp lửa canh nồi bánh chưng, vài cơn mưa phùn lây rây thấy lòng mình nhẹ nhàng, thảnh thơi, buông bỏ hết mọi ưu phiền, nhọc mệt suốt một năm lao động, suốt những ngày vì mưu sinh…Mùa xuân, dù đó là quy lut muôn thưở ca thi gian, là thiên nhiên, tri đt ban tng đi vi con người. Đón xuân ri tin xuân... Nhưng khúc nhc chào xuân, tình người do mùa xuân ban tng luôn ng tr trong tâm thc ca mi người. Xuân rón rén về mang theo muôn vàn tia nắng ấm áp rải rắc bên hiên, đượm lên ánh mắt nhòa lệ của bà mong các cháu về đông đủ trong bữa tất niên năm xưa. Ngõ trước ngõ sau, mẹ dọn dẹp gọn gàng để đón những bước chân con cái ở xa về. Xuân vỡ òa trên từng cái ôm run rẩy, những giọt nước mắt nhớ nhung thấm vào vai áo mẹ. Thoảng trong mùi nắng mới là mùi hương trầm mỏng manh quấn chặt vào nhau trên bàn thờ tổ tiên. Mùa Xuân có Tết. Và Tết thì luôn dệt nên những ký ức rất đẹp trong tim mỗi người, cho dù nghèo đói hay giàu sang. Để rồi khi đi qua tuổi thơ, mỗi lần Tết đến lòng lại bồi hồi nhớ những điều xưa cũ. Là những lần níu gấu áo mẹ đi trong phiên chợ Tết quê. Là những lũ trẻ chạy tung tăng trong chiều ba mươi khắp ngõ xóm. Là tấm áo mới mẹ mua cho bằng số tiền đôi gà bán vội. Đơn giản vậy thôi, mà lòng lúc nào cũng lâng lâng hạnh phúc. Trong lòng Xuân, Tết về như thể được yêu thương và ưu ái hơn. Khoảnh khắc bình dị thân thương ấy, bây giờ khó có thể tìm lại được.

 Nếu không có Tết, chắc mỗi người chúng ta lại mải mê quay cuồng với công việc, với mưu sinh thường nhật. Vậy mà mùa Xuân làm nên điều kỳ diệu ấy. Mùa Xuân làm cầu nối những cuộc đoàn viên gia đình đầm ấm. Khâu nối những ký ức mùa xuân tuyệt diệu. Trong thời khắc ngày cuối cùng năm cũ, những đứa con lại phụ giúp mẹ cha lặt vặt chuyện nhà, chuyện ngõ, quét dọn nhà giăng mắc đầy mạng nhện, thau rửa bộ ấm chén. Nhớ về những phút giây đó luôn muốn thời gian chầm chậm lại….Khi phút giao thừa vừa điểm, những cuộc điện thoại, những dòng tin nhắn thay nhau gắn kết tình cảm bạn bè, người thân…. tin nhắn chúc mừng năm mới, mọi sự bình an. Những cuộc gọi nói chuyện chúc mừng điều tốt đẹp đầu năm…

 

                                 Bùi Thị Chiều

 

                           (Cao Dương-Lương Sơn)

Các tin khác


Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

“Rau sạch”

Càng gần đến Tết Nguyên đán, cùng với tình trạng rét đậm, rét hại kéo dài nên nhu cầu rau, củ, quả ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” ngày càng tăng cao.

Anh vẫn hành quân

Cứ dịp tháng 12, khi về quê lại được nghe chú họ thổi sáo bài "Anh vẫn hành quân”(nhạc Huy Du, lời thơ Trần Hữu Thung). Chú không phải nghệ sĩ chuyên nghiệp, tuổi cũng không còn trẻ nhưng tiếng sáo rất khí thế như có hồn, bay bổng và vi vút đến không ngờ. Lúc mạnh mẽ trào dâng như đoàn quân băng băng về phía trước, lúc lại nhẹ nhàng, tha thướt, trữ tình như câu hát, tiếng sáo hay câu ca dao mộc mạc bay lượn trên những cánh đồng, vạt ngô xanh nơi đồng bãi quê nhà… "Anh vẫn hành quân/ Trên đường ra chiến dịch/ Mé đồi quê anh bước/ Trăng non ló đỉnh rừng/ Anh vẫn hành quân/ Lưng đèo qua bãi suối/ Súng ngang đầu anh gối/ Anh qua khắp tuyến đường…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục