Chiến trường Điện Biên Phủ với những công sự, hàng rào dây thép gai chằng chịt năm xưa giờ chỉ còn trong ký ức của những người lính Điện Biên.

Chiến trường Điện Biên Phủ với những công sự, hàng rào dây thép gai chằng chịt năm xưa giờ chỉ còn trong ký ức của những người lính Điện Biên.

(HBĐT) - 60 năm đã trôi qua nhưng lòng đất Điện Biên vẫn còn giữ lại máu xương của biết bao người con ưu tú. 60 năm sau vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức của dân tộc về những những trận đánh cứ điểm Him Lam, Hồng Cúm, Đồi Độc lập, Đồi A1... trong 56 ngày đêm “mưa rừng cơm vắt, máu trộn bùn non” ấy để mở ra điệu xòe hoa như vẫn còn nối dài bất tận...

 

Đã hơn một lần, chúng tôi nghĩ mình là một người may mắn khi được về nơi chiến trường xưa - Điện Biên Phủ vào những thời khắc đặc biệt. Đó là thời điểm kỷ niệm 58 năm chiến thắng Điện Biên Phủ và mới đây là dịp trở lại Điện Biên Phủ khi cả nước đang chuẩn bị cho lễ kỷ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2014). Vẫn là những cảm xúc khác nhau nhưng lớn nhất vẫn là sự tự hào. Tự hào với chiến thắng của dân tộc làm “chấn động địa cầu”.

 

Điện Biên hôm nay đã đổi thay nhiều. Những con đường trở về chiến trường xưa đã phẳng lỳ trong mùa ban khoe sắc. Cánh đồng Mường Thanh trải ngút tầm mắt một màu xanh trù phú. Chiến địa năm xưa, giờ đã lùi sâu trong ký ức. Lần nào cũng vậy, về với Điện Biên Phủ, chúng tôi đều đến thắp hương tại nghĩa trang liệt sỹ Điện Biên Phủ (Nghĩa trang đồi A1) và Nghĩa trang Độc Lập. Giữa mênh mông, hun hút tầm mắt nơi nghĩa trang đồi A1 và nghĩa trang Độc Lập chỉ có những bia mộ liệt sỹ vô danh và hoa ban trắng lại thấy sống dậy những ký ức hào hùng nơi chiến địa thủa trước của những chàng trai tuổi vừa mới đôi mươi hừng hực sức trẻ từ đến từ khắp các miền quê. Đến đây, có lẽ chúng tôi sẽ không bao giờ quên những giọt nước mắt lăn lặng lẽ trên đôi mắt già nua in dậm dấu vết thời gian; những dáng đứng nghiêm trang chào đồng đội của những người cựu binh già trong bộ quân phục cũ trên ngực áo vẫn còn lấp lánh huân, huy chương. Chia sẻ với chúng tôi, các cụ bảo: thời gian đã lùi xa 60 năm nhưng tôi vẫn không thể quên những khuôn mặt, nụ cười của đồng đội nằm xưa cùng chung một chiến hào, cùng chung một trận đánh, cùng nhau giành giật từng tấc đất ở những cứ điểm Him Lam, Độc Lập, Bản Kéo, Mường Thanh... và sau những trận đánh, có những người đã mãi nằm lại với Điện Biên, với những mùa hoa ban khoe sắc đẹp như người con gái Thái nơi núi rừng Tây Bắc. Đó là những tháng năm đầy ý nghĩa ở mảnh đất này của những chàng trai là chiến sĩ Điện Biên năm xưa.

 

Giờ đây, những cái tên Độc Lập, đồi A1, Him Lam đã trở thành thân quen với những tên đường, tên phố nơi thành phố trẻ Điện Biên. Có được ngày hôm nay chính là nhờ sự hy sinh anh dũng của những người con ưu tú ấy. Dù 60 năm đã trôi qua nhưng chẳng ai có thể biết chính xác trong lòng đất Điện Biên còn giữ lại máu xương của bao nhiêu người con ưu tú. Chỉ biết rằng ở 3 nghĩa trang liệt sĩ lớn nhất Điện Biên Phủ là Nghĩa trang liệt sĩ Độc Lập, Nghĩa trang Liệt sĩ Him Lam, Nghĩa trang liệt sĩ đồi A1 đã có đến 3.902 liệt sĩ. Trong đó, nghĩa trang Độc Lập lớn nhất với 2.342 phần mộ, trong đó, số liệt sĩ đã biết tên không nhiều. Nghĩa trang đồi A1 có 664 phần mộ và nghĩa trang Him Lam có 896 phần mộ gần như trắng tên, trắng số. Như vậy, ở Điện Biên, các anh còn nằm lại trong hầm, hào hoặc rải rác đâu đó trên cánh đồng Mường Thanh dập dờn sóng lúa. Các anh đang được đất mẹ Điện Biên ôm trong lòng. Ngày nay, hoa ban vẫn nở trắng trời Tây Bắc như thủa những anh lính trẻ hành quân ra trận. Để rồi họ mãi mãi gửi lại tuổi thanh xuân khi Tây Bắc rực trời với mùa hoa ban đỏ.

 

60 năm trôi qua cũng là 60 mùa hoa ban nở sung mãn khắp trời Điện Biên và cũng là 60 mùa cho những điệu xòe hoa nối dài bất tận. Có đến những nghĩa trang liệt sĩ nơi miền biên viễn mới thấy giá trị của hòa bình, độc lập lớn lao đến nhường nào. Sự hy sinh ấy của các anh đã để lại cho dân tộc này, đất nước này một cuộc sống yên bình, không có tiếng đạn, bom. Nơi các anh yên nghỉ, chưa một ngày vắng bóng các thế hệ đi sau, bởi ai cũng luôn ghi nhớ, máu xương này là để cho Điện Biên hôm nay cùng cả nước xòe hoa chiến thắng.

 

Trong chiến thắng “chấn động địa cầu” cách đây vừa tròn 60 năm ấy, nhân dân các dân tộc tỉnh Hòa Bình đã huy động, đóng góp sức người, sức của cho chiến dịch. Theo đó, chỉ trong một thời gian ngắn, hơn 3.000 dân công của tỉnh đã tham gia tu sửa, tôn cao, mở rộng trên 70 km đường từ Hòa Bình lên Mộc Châu (Sơn La), kịp thời phục vụ bộ đội, dân công và các đoàn xe thồ, xe ô tô ra mặt trận. Tổng kết chiến dịch Điện Biên Phủ, toàn tỉnh đã huy động 381.292 lượt dân công, 905 xe đạp thồ, vận chuyển 4.900 tấn hàng hóa, huy động 170.000 ngày công xay, giã 545 tấn thóc cho bộ đội. Cùng với sức người, nhân dân các dân tộc trong tỉnh đã cung cấp cho mặt trận 39.517 kg thịt trâu, bò, 1.840 m3 gỗ, hàng vạn cây tre, bương... Từ những đóng góp đó đã góp phần quan trọng vào chiến thắng Điện Biên Phủ ngày 7/5/1954 để đưa đất nước bước vào giai đoạn lịch sử mới.

                                                                              

 

                                                                 Mạnh Hùng

 

 

 

Các tin khác


“Xe đạp thồ” - Huyền thoại trong chiến thắng Điện Biên Phủ

Đến thăm Bảo tàng Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, chúng tôi được chị Ngô Thị Lai, cán bộ Bảo tàng giới thiệu tham quan, tìm hiểu khá nhiều hiện vật quan trọng, độc đáo, góp phần làm nên chiến thắng lừng lẫy năm châu 70 năm về trước. Một trong những hiện vật ấy là chiếc xe đạp thồ huyền thoại.

Ký ức về "mùa hè đỏ lửa" Thành cổ Quảng Trị năm 1972

Cho đến nay, sau 52 năm, trận chiến khốc liệt nhất trong lịch sử chiến tranh Việt Nam, được mệnh danh là "mùa hè đỏ lửa” với sự huy động lực lượng lớn chưa từng có trong 81 ngày đêm giằng co từng mét đất, ngôi nhà giữa bom rơi, đạn nổ vẫn còn in đậm trong ký ức quân và dân cả nước cũng như lớp thanh niên tỉnh Hòa Bình lên đường đến với chiến trường Quảng Trị, góp phần tô thắm trang sử hào hùng của dân tộc trong hành trình giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Bảo tồn giá trị văn hóa, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội

Văn hóa có vai trò đặc biệt quan trọng đối với mỗi quốc gia, dân tộc. Trong bối cảnh hiện nay, việc bảo tồn, phát huy các giá trị văn hóa vật thể và phi vật thể của các vùng miền, dân tộc là nhiệm vụ rất quan trọng, vừa góp phần củng cố nền tảng tinh thần của xã hội, tăng cường khối đại đoàn kết, khơi dậy khát vọng phát triển, vừa quảng bá du lịch, thúc đẩy phát triển KT-XH.

Người chiến sỹ quân y và khúc hát bi tráng giữa khói lửa Điện Biên Phủ

Sinh năm 1932, năm nay cựu chiến binh (CCB) Vũ Trọng Thuận ở tổ 3, phường Thống Nhất (TP Hòa Bình) đã ngoài 90 tuổi, nhưng khi kể về một thời binh lửa nơi chiến trường Điện Biên Phủ năm xưa, giọng ông vẫn sang sảng. Thời điểm đó ông tham gia với vai trò là chiến sỹ quân y của trạm thu dung điều trị thương binh dưới tán rừng Mường Phăng. 70 năm đã trôi qua, ký ức thời thanh niên của người cựu binh như ùa về khi hoa ban nở trắng những cánh rừng Tây Bắc.

Vẹn nguyên ký ức về trận chiến Đồi A1

Sinh năm 1934, năm nay dù đã 90 tuổi nhưng khi kể lại những ngày cùng đồng đội tấn công Đồi A1 ở chiến dịch Điện Biên Phủ cách đây tròn 70 năm, đôi mắt của cựu chiến binh (CCB) Mai Đại Xá ở tổ 7, phường Đồng Tiến (TP Hòa Bình) như có lửa, giọng nói trở lên mạnh mẽ như thuở 20 tay cầm súng, bật dậy từ chiến hào hô xung phong...

Hồi ức về trận chiến đồi Độc Lập tại Điện Biên Phủ

LTS: Thiếu tướng Bùi Đức Tùng, nguyên Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An, trong Chiến dịch Điện Biên Phủ là Trung đội trưởng thuộc Đại đội 924, Tiểu đoàn 542, Trung đoàn 165, Đại đoàn 312. Thiếu tướng Bùi Đức Tùng đã kể lại những kỷ niệm tham gia Chiến dịch Điện Biên Phủ trong cuốn sách "Chiến sĩ Điện Biên Phủ thành phố Vinh” do Ban liên lạc chiến sĩ Điện Biên Phủ thành phố Vinh biên soạn. Báo Quân đội nhân dân Điện tử trích gửi đến bạn đọc.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục